TỨ QUÝ CẨM - Trang 1420

hầu hạ một ông già.

“Ồ, thế điện hạ nói thế nào?” A Vụ hỏi có vẻ rất nhẹ nhàng, nhưng

trong lòng lại không thấy dễ chịu chút nào. Nguyên Dung Mộng đó sau khi
được sủng ái, quả nhiên là sắc phong cho Hách ma ma, sau đó muốn triệu
nàng vào cung. Nếu A Vụ vào cung, chưa biết Nguyên Dung Mộng muốn
làm gì, nhưng chắc chắn cô ta sẽ tìm lý do bắt nàng quỳ vài giờ, lúc đó có lẽ
đầu gối của A Vụ chắc sẽ bị tàn phế. Trong cung có vô vàn cách để giày vò
người khác, làm cho bạn sống không bằng chết, khiến người khác không thể
nhìn ra vết thương của bạn.

May mà ngay từ lúc đầu Sở Mậu đã rất nhanh trí, mượn lý do A Vụ bị

bệnh sởi rất nặng, đưa nàng ra khỏi kinh thành. Có Vương Tứ Phương bắt
mạch làm chứng, căn bệnh của A Vụ có thể lây nhiễm nên đương nhiên
không thể vào cung được.

A Vụ không ngờ Nguyên Dung Mộng lại bắt Sở Mậu bỏ vợ, hay nói

cách khác có lúc A Vụ cũng nghĩ đến điều này, nhưng không ngờ Nguyên
Dung Mộng lại làm thật. A Vụ không hoàn toàn chắc chắn về thái độ của Sở
Mậu, vì nàng luôn nghĩ, nếu như nàng là Sở Mậu, bỏ vợ mà đổi được sự
giúp đỡ của Nguyên Dung Mộng thì cũng không sao, vì dù sao hắn cũng
từng nói vị trí Vương phi người khác cũng có thể thay thế được.

“Vương gia nói lão gia là ân sư của ngài, lẽ nào chỉ vì Vương phi mắc

bệnh nặng mà phụ tình thầy trò? Nhưng Nguyên Thục phi cứ cố ép, Vương
gia mới nói, nếu ba năm sau mà bệnh của Vương phi vẫn không có chuyển
biến thì mới suy nghĩ lấy vợ khác.” Tử Phiến lén nhìn sắc mặt A Vụ, thấy
nàng không có biểu hiện gì khác mới dám nói ra câu này.

“Vương phi yên tâm, nô tỳ thấy Vương gia tuyệt đối không lấy vợ khác

đâu. Từ kinh thành đến Sơn Đông đi ngựa nhanh cũng phải mất một ngày
một đêm mới tới, cưỡi ngựa lại mệt biết bao, thế mà người đến đây mới
được một tháng, Vương gia đã tới thăm ba lần, lần trước gặp được người,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.