TỨ QUÝ CẨM - Trang 1470

Hai người cởi áo khoác ngoài, chỉ còn lại áo ngủ mặt đối mặt ngồi trên

giường. A Vụ đang nhắm mắt lại ngủ thì nghe Sở Mậu nói: “A Vụ, nàng có
nhớ ngày đầu tiên chúng ta gặp nhau không?”

Trong đầu A Vụ lúc này là một mớ rối rắm, hỗn loạn, nàng và Sở Mậu

gặp nhau lần đầu tiên không phải là kiếp trước sao? Lúc đó hắn có dáng vẻ
thế nào nàng cũng không nhớ nữa, một Hoàng tử không được sủng ái sao có
thể so với Quận chúa Khang Ninh được cậu ruột là Hoàng đế yêu mến chứ.
A Vụ cũng giống như Trưởng Công chúa mẹ nàng, đều không thèm nhìn
thẳng vào Tứ Hoàng tử một lần.

“Hồi ấy nàng còn nhỏ, gặp phải kẻ xấu sao biết ta có thể giúp nàng?

Nàng nói xem, ở lễ hội hoa đăng người đông như vậy, chúng ta phải chăng
là có duyên phận với nhau, ai mà biết cô nhóc túm quần ta đó bây giờ lại trở
thành Vương phi của ta.” Sở Mậu chậm rãi đưa tay vào dưới áo của A Vụ,
thấy A Vụ động đậy liền dừng tay lại.

A Vụ nghe Sở Mậu nói đến từ “túm quần” thì nhớ ngay ra tâm trạng

hồi đó, lúc ấy chỉ hận không thể kéo tụt quần của hắn xuống để mọi người
cùng xem, nhưng hôm nay A Vụ hận không thể làm cho quần của Sở Mậu
mọc trên người hắn.

Nhớ lại kỷ niệm quá khứ của hai người cũng là cách để kéo gần tình

cảm, đây là thủ đoạn mà Kỳ Vương điện hạ vận dụng cực kỳ thành thạo.

“Ấn tượng đầu tiên của điện hạ về thiếp là gì?” A Vụ cũng hào hứng,

ngước đôi mắt to tròn long lanh nhìn Sở Mậu, đẹp đến nỗi khiến người ta có
thể chết chìm trong ánh mắt ấy.

Sở Mậu cố gắng điều chỉnh, kiềm chế hơi thở nặng nề của mình.

“Hồi đó ta nghĩ, nếu ta có cô con gái xinh đẹp thế này thì tốt biết mấy.”

Sở Mậu nói, có thể tưởng tượng rằng, nếu hắn và A Vụ có con gái, chắc
chắn con sẽ xinh đẹp như A Vụ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.