TỨ QUÝ CẨM - Trang 1476

Sở Mậu nhìn A Vụ chăm chú, nàng càng thấy tủi thân khiến hắn càng

muốn ức hiếp nàng để nghe tiếng van vỉ như mèo kêu, trên đời này còn có
việc gì sung sướng hơn thế?

Sở Mậu bế A Vụ vào bồn tắm trong nhà tắm, thấp giọng nói: “Nàng cử

động được không, ta gọi Tử Phiến vào hầu hạ nàng nhé?”

Nước mắt ầng ậng xung quanh mắt khiến A Vụ cảm thấy đau, nàng

trừng mắt nhìn Sở Mậu, bộ dạng nàng thế này làm sao có thể để người khác
thấy được! Sở Mậu sờ mũi, tự thấy mình gây nghiệp chướng, liền cười lấy
lòng. “Ta ở bên ngoài đợi nàng, nàng tắm xong thì gọi ta, ta sẽ hầu hạ nàng.”

A Vụ ngồi trong bồn tắm, cảm thấy vừa chua xót vừa yếu đuối, vừa đau

vừa khó chịu, nước mắt cứ thế lã chã tuôn rơi, mặc kệ chứng sạch sẽ, nước
mắt như mưa rơi xuống bồn tắm. Cuối cùng thì khóc cũng đã khóc rồi, giận
cũng giận rồi, nhưng cảm giác khó chịu vẫn là nàng. A Vụ liêu xiêu đứng
dậy, vội vàng mặc quần áo, ra khỏi phòng tắm không thèm liếc nhìn Sở Mậu
mà đi lên giường nằm, chân bước vô cùng khó khăn.

Bên ngoài, Đào Tư Dao dẫn mấy di nương đến thỉnh an, Sở Mậu liếc

nhìn Tử Phiến và Tử Nghi đang đứng đờ người ra. “Bảo họ là Vương phi
không khỏe, hai ngày nữa hãy đến thỉnh an.”

Đào Tư Dao đứng bên ngoài kinh ngạc không ngờ giờ này mà Kỳ

Vương vẫn còn ở Ngọc Lan Đường. Cô liếc nhìn vào bên trong với ánh mắt
phức tạp, trong lòng vừa vui vừa buồn.

A Vụ ở trong phòng nghe thấy Sở Mậu đuổi khéo mấy di nương đi, lửa

trong lòng càng bốc lên cao, làm như vậy khác gì “lạy ông tôi ở bụi này”,
sau này nàng làm sao có thể nhìn mặt người được nữa? A Vụ vừa xấu hổ
vừa bực bội kéo chăn trùm hết người.

Sở Mậu bước đến kéo chăn A Vụ ra. “Không nóng sao? Cẩn thận

không ra mồ hôi, gặp gió là cảm lạnh đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.