TỨ QUÝ CẨM - Trang 1502

“Đã bảo Lã Nhược Hưng đi mời Phong thái y rồi.” Sở Mậu vừa nói dứt

lời thì Phong thái y vội vàng bước vào, thấy Hách ma ma như vậy, nhanh
chóng vấn an Sở Mậu và mở hộp đựng kim ra.

“Á!” Hách ma ma thấy Phong thái y thì kêu rít lên giống như bị ma quỷ

bóp cổ, tiếng kêu thảm thiết vô cùng.

Cùng với tiếng kêu rít lên của Hách ma ma thì A Vụ cũng sợ hãi kêu

lên một tiếng, vội vùi đầu vào ngực của Sở Mậu. Nàng vốn là người của hai
thế giới, linh hồn lại vất vưởng một thời gian nên sợ nhất là quỷ thần, nàng
thấy Hách ma ma như vậy, lại ốm yếu như trúng tà khiến A Vụ sợ hãi run
rẩy.

Lúc này, Hách ma ma đã đẩy Phong thái y ra, nhảy xuống giường, đôi

chân linh hoạt như người thường, chẳng giống người bị chứng phong thấp
hành hạ chút nào, nói bà không phải bị trúng tà chắc cũng chẳng ai tin.

“Yêu nghiệt hại ta!” Hách ma ma xông đến A Vụ, móng tay của bà vừa

dài vừa nhọn, lại sơn màu xanh, may mà A Vụ không nhìn thấy, nếu không
chắc cũng sợ mà ngất lịm.

Hách ma ma xông đến vừa nhanh vừa gấp, Sở Mậu vội kéo A Vụ ra

một bên và đưa nàng ra ghế ngồi, còn hắn quay người lại tóm chặt hai tay
của Hách ma ma, kêu lên: “Cô cô, là con đây, Thiên Tứ, con là Thiên Tứ.”
“Thiên Tứ” là tên gọi Hách ma ma đặt cho Sở Mậu lúc nhỏ, muốn nói với
hắn rằng hắn không phải là đứa trẻ bị bỏ rơi, mà là ân điển của ông trời. Sau
này khi Sở Mậu lớn thì hắn không cho Hách ma ma gọi mình như thế nữa.
Hách ma ma hỏi lý do, hắn chỉ trầm giọng, nói: “Cô cô, con sao có thể là
Thiên Tứ được.”

Lúc này Sở Mậu nói hai tiếng “Thiên Tứ” khiến Hách ma ma hơi yên

được một chút, nhưng rồi lại nhanh chóng giãy đạp, giờ bà sao có thể nhận
ra điện hạ chứ, bà cố giằng ra khỏi tay của Sở Mậu, Sở Mậu cũng không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.