TỨ QUÝ CẨM - Trang 1632

Kết quả là khi Sở Mậu đến Tử Vân Đường, Lục Hoàng tử Sở Dũ cũng

theo tới, đám thái giám phía sau tuy muốn ngăn cản, nhưng lại không dám.
Nếu là thời Long Khánh Đế còn đang độ tráng niên, chuyện như vậy đương
nhiên sẽ không xảy ra, nhưng hiện giờ hoàng cung chẳng bao lâu nữa sẽ đổi
chủ, cho nên những kẻ tâm tư linh hoạt cũng phải cẩn thận hơn.

“Phụ hoàng, xin phụ hoàng minh giám, mẫu phi tuyệt đối không hại

Nguyên Thục phi đâu! Với địa vị của mẫu phi hiện nay, việc gì phải hại
Nguyên Thục phi chứ?” Sở Dũ vừa mới vào cửa đã phủ phục xuống ngay
dưới chân Long Khánh Đế.

“Dụ nhi!” Hướng quý phi lớn tiếng kêu lên với Sở Dũ, đồng thời không

ngừng nháy mắt ra hiệu cho hắn.

Sở Dũ tuy không biết nội tình, nhưng cũng biết là không thể cầu xin

tiếp được nữa, bèn ngậm miệng lại, lặng lẽ quỳ trước mặt Long Khánh Đế.

“Phụ hoàng.” Sở Mậu cung kính gọi một tiếng.

Long Khánh Đế lẳng lặng quan sát đứa con này của mình, đây là đứa

con mà A Vi thà chết cũng không muốn sinh ra, là đứa con mà ngài cứ ngỡ
là sau khi có rồi mình sẽ mừng rỡ vô cùng. Nếu không phải vì nó, có lẽ, A
Vi đã không chết, Long Khánh Đế đã từng vô số lần nghĩ như vậy, chỉ là lần
này ngài hy vọng có người có thể mang tới cho ngài một đáp án khác

“Lão Tứ, ngươi đã điều tra ra gã thái giám nhận ra xà quả thảo năm xưa

là ai chưa?” Long Khánh Đế hỏi.

Cặp mắt Hướng Quý phi bất giác nheo lại.

“Bẩm phụ hoàng, gã thái giám đó tên là Vương Tiểu Hổ, đã bị bệnh

chết từ năm Long Khánh thứ mười rồi. Có điều nhi thần vẫn tra ra được lai
lịch của hắn, hắn từng là hàng xóm của nhà mẹ đẻ Quý phi nương nương hồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.