TỨ QUÝ CẨM - Trang 1637

A Vụ vòng tay qua ôm lấy cổ Sở Mậu, tì trán lên trán hắn, nói: “Khi đó

thiếp làm sao biết được bọn họ có mừng rỡ hay không.”

“A Vụ, A Vụ...” Sở Mậu đột nhiên ôm A Vụ vào lòng thật chặt.

A Vụ thiếu chút nữa thì gãy cả xương sườn. Nàng đang định giãy giụa,

đột nhiên cảm thấy cổ mình hơi ươn ướt, còn Sở Mậu thì đang vùi đầu vào
đó. A Vụ không động đậy, để yên cho Sở Mậu ôm. Nàng từng thấy Sở Mậu
nổi giận, từng thấy Sở Mậu vui vẻ, từng thấy Sở Mậu kích động, nhưng
chưa từng thấy hắn rơi nước mắt.

Đến cuối cùng, A Vụ thực sự không thở nổi nữa, mới đẩy Sở Mậu ra,

ngẩng đầu nhìn vào mắt hắn, thấy nơi đó quả nhiên hơi hoe đỏ.

“Sao vậy, có phải ta làm nàng bị đau rồi không?” Sở Mậu đưa tay tới

xoa lưng giúp cho A Vụ.

“Điện hạ, hôm nay ở Tử Vân Đường đã xảy ra chuyện gì vậy?” A Vụ

hỏi. Lần này tin tức được phong tỏa hết sức nghiêm ngặt, Lỗ Duy Trung căn
bản không thể nghe ngóng được gì, chỉ biết là về sau đám thái giám theo
Long Khánh Đế đến Tử Vân Đường đều bị phạt trượng hình, ngay đến Tô
Đức Hải cũng không thoát được, phải nhận hai mươi trượng.

Sở Mậu dẫn A Vụ đến tịnh thất, còn A Vụ cũng đã phần nào thích ứng

được với thói quen nói chuyện bí mật trong khi tắm của Kỳ Vương điện hạ.

A Vụ cố nén cơn xấu hổ, nhẹ nhàng cởi áo ngoài, rồi đến đồ lót, nàng

không muốn quần áo của mình bị ướt thêm lần nữa. Hôm đó khi Tử Nghi
dẫn các cung nữ vào thu dọn tịnh thất, A Vụ nhìn đống quần áo ẩm ướt đó
mà hai má không khỏi đỏ bừng, tựa như bị lửa thiêu.

Khi A Vụ chuẩn bị cởi áo trong, bàn tay bỗng bị Sở Mậu nắm lấy.

“Đừng cởi, cứ để như thế này là tốt nhất.” Sở Mậu bế A Vụ bước vào trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.