TỨ QUÝ CẨM - Trang 1636

“Tô Đức Hải, tìm người đến trông coi Hướng Thị, không được để thị tự

sát.” Long Khánh Đế đứng dậy, lạnh lùng nói.

Khuôn mặt Hướng Thị sau nháy mắt đã trở nên tái nhợt, bà ta há miệng

ra muốn nói gì đó, nhưng bờ môi lại hơi run lên, rốt cuộc chẳng thể nói nổi
lời nào.

Khi Sở Mậu về đến Diên Gia Đường, A Vụ giống như một làn gió nhẹ,

rúc vào trong lòng hắn. “Thế nào rồi? Thế nào rồi?”

Sở Mậu khẽ đưa tay xoa đầu A Vụ vẻ tức cười, hắn thực sự không biết

rằng lòng tò mò của A Vụ lại dồi dào đến thế.

Có điều, A Vụ hiển nhiên đã phát hiện ra tâm trạng của Sở Mậu không

được tốt lắm. Nàng cũng nghe nói rồi, Long Khánh Đế ban đầu là một mình
tới Tử Vân Đường, khi đó A Vụ còn cảm thấy không ổn lắm, như thế
Hướng Thị chẳng phải là có cơ hội để tự biện bạch cho mình ư?

“Điện hạ, có phải là chuyện không được như ý không?” A Vụ dè dặt

nhìn Sở Mậu, nói: “Kỳ thực, điện hạ cũng không cần nôn nóng quá, Hướng
Quý phi dù sao cũng đã đi theo Hoàng thượng hai mươi mấy năm rồi…”.

Sở Mậu không nói gì, sau khi ngồi xuống ghế mới ôm A Vụ vào lòng,

nhẹ nhàng nâng cằm nàng lên. “Khi nàng ra đời, tiên sinh và sư mẫu nhất
định là mừng rỡ vô cùng đúng không?”

A Vụ không hiểu tại sao Sở Mậu lại đột nhiên hỏi ra một câu không

đầu không đuôi như thế, nhưng thoáng suy nghĩ một chút liền hiểu ngay,
chuyện hôm nay e là đã khiến Sở Mậu nhớ lại chuyện cũ. Từ khi hắn ra đời,
Hoàng đế chưa từng ngó ngàng gì tới hắn, còn Hiếu Trinh hậu thì lại qua đời
vì khó sinh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.