TỨ QUÝ CẨM - Trang 1635

Nhận được câu nói này Sở Dũ mới đứng lên, trước khi đi còn hằn học

trừng mắt nhìn Sở Mậu.

“Nói sự thật với trẫm đi! Lão Lục là con trẫm, khi đó còn chưa ra đời,

nếu ngươi nói thật, trẫm sẽ không trách gì nó cả. Nhưng nếu ngươi lừa gạt
trẫm, để trẫm tự mình điều tra ra được, trẫm sẽ khiến nó cả đời không thể ra
ngoài phủ Ngụy Vương.” Long Khánh Đế chẳng còn tâm trí đâu để dây dưa
với Hướng Thị thêm nữa.

“Hoàng thượng, thần thiếp bị oan, thần thiếp thực sự bị oan!” Hướng

Quý phi đương nhiên không dễ gì bị lừa gạt, nếu bà ta thừa nhận thì mới
thực sự là chết không có chỗ chôn thây, mà Lão Lục cũng tuyệt đối không
thể có kết cục tốt. “Thần thiếp nói rồi, nếu Hoàng thượng hy vọng thần thiếp
thừa nhận là mình hại chết tiên Hoàng hậu, qua đó giúp Hoàng thượng dối
mình dối người, để lòng được thanh thản hơn một chút, vậy thần thiếp xin
thừa nhận, chỉ mong Hoàng thượng để mắt tới Dụ nhi thôi.” Hướng Quý phi
bò rạp xuống đất, vừa khóc vừa nói.

“Lão Tứ, ngươi thấy thế nào?” Long Khánh Đế hỏi Sở Mậu.

Sở Mậu ngước mắt lên nhìn Long Khánh Đế, lộ vẻ buồn rầu nói: “Tấm

lòng từ mẫu của Quý phi nương nương thật khiến nhi thần cảm động. Nhi
thần trộm nghĩ, năm xưa mẫu hậu mang thai mười tháng, sao lại nỡ lòng tự
sát vào thời khắc cuối cùng, ngay đến nhi thần cũng không chịu buông tha?”

Đúng thế, trên đời này làm gì có người mẹ nào lại nhẫn tâm như vậy!

Suốt mười tháng ròng, ngày nào cũng cảm nhận được sự tồn tại của đứa con
trong bụng, há có lý đâu lại không yêu nó?

Long Khánh Đế chưa từng suy nghĩ đến vấn đề này, nhưng hôm nay

nhìn thấy Hướng Thị như vậy, ngài đột nhiên nghĩ, A Vi là một người dịu
dàng và lương thiện biết bao nhiêu, lẽ nào lại đi đối xử với con của mình
như thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.