TỨ QUÝ CẨM - Trang 1810

nghĩ không biết có nên tìm một đại phu khác tới xem thử cho không, nhưng
chuyện này không thể làm ở phủ Kỳ Vương, vì tai mắt quả thực quá nhiều,
cứ nên chờ khi quay về ngõ Liễu Thụ rồi nhờ thái thái nghĩ cách giúp cho thì
hơn.

Còn Sở Mậu thì thực chất đang ngầm ám chỉ với A Vụ rằng nàng cả

ngày chỉ toàn nói tới người khác, với hắn thì thậm chí không có lấy một lời
hỏi han.

Tối đó A Vụ có ý lấy lòng Sở Mậu, nhưng Kỳ Vương điện hạ tỏ ra lạnh

lùng, không để ý gì tới nàng cả. A Vụ lập tức thu lại vẻ nữ nhi, thầm mắng
một tiếng rồi bèn đi làm việc của mình.

A Vụ sai Tử Nghi thắp mấy chiếc đèn để trên bàn, khu vực quanh bàn

lập tức sáng như ban ngày. Sau đó nàng mới lấy từ trap ra mấy tờ giấy
chuyên dùng để viết thư của phủ Kỳ Vương, sai Tử Nghi mài mực rồi chấp
bút viết thư trả lời Đường Âm.

Sau khi Tử Nghi đi rồi, căn phòng bất giác trở nên vô cùng tĩnh lặng,

chỉ thỉnh thoảng mới có tiếng lật sách của Sở Mậu, ngoài ra là tiếng bấc đèn
nổ lép bép. A Vụ nhìn bấc đèn một chút, chẳng cảm thấy có gì hay, rồi lại
nhìn Sở Mậu, sau đó mới cúi xuống viết thư.

Trong thư A Vụ đã dặn dò về việc người hầu và bà đỡ, chỉ cần nhắn

nhủ thêm mấy câu thể hiện nổi nhớ nhung nữa là xong. Nàng cắn nhẹ cán
bút, bèn chậm rãi viết tiếp.

A Vụ cảm thấy rất khó hiểu về việc thời gian gần đây Sở Mậu cứ khi

nóng khi lạnh, nhưng sự bất mãn của Kỳ Vương điện hạ thì nàng vẫn có thể
nhận ra. Có điều, sự bất mãn ấy rốt cuộc chỉ đơn thuần tới từ việc nàng làm
không tốt, hay là do có người khác xen vào A Vụ tạm thời còn chưa điều tra
ra được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.