TỨ QUÝ CẨM - Trang 1829

Đối với những lời Sở Mậu nói, A Vụ luôn nửa tin ngửa ngờ, thực tình

nàng nghi hoặc Sở Mậu thừa dịp nàng ngủ mời Hạ Niên Phương và Khương
thái y tới bắt mạch căn bản vì muốn xem có phải sức khỏe nàng không tốt
nên mới không thể mang thai hay không, dù sao cũng đã hơn nửa năm rồi
trong khi Sở Mậu đang rất muốn có một đứa con.

Chẳng qua, nếu thực sự là nguyên nhân này thì A Vụ cũng chẳng dám

nói rõ ra, đâm lao đành phải theo lao, đã là phu thê, có thể mắt nhắm mắt mở
cho qua thì mới yên ấm được.

“Điện hạ, vậy... Hạ Niên Phương và Khương thái y có nói thiếp... thiếp

có thể... có thể... mang thai hay không?” A Vụ ngập ngừng ấp úng nửa ngày
mới thốt được ra một câu.

Sở Mậu vuốt má A Vụ. “Đừng lo lắng, bọn họ nói chỉ cần điều dưỡng

tốt là được, không đầy nửa năm nhất định có thể mang thai.” Vế sau là Sở
Mậu tự bịa ra, nghĩ tới chuyện đại sự đã định trong vòng nửa năm này, đến
khi đó không cần tiếp tục tránh thai nữa.

A Vụ khẽ thở phào, Nàng vốn là giấu bệnh vì sợ thầy, trước giờ đều

không dám suy nghĩ sâu xa về vấn đề này, khó khăn lắm mới dồn đủ can
đảm quay về ngõ Liễu Thụ gặp Thôi Thị nhờ tìm thầy thuốc.

“Có điều, ba tháng kế đây ta không thể chạm vào nàng, A Vụ à.” Sở

Mậu nghĩ tới chuyện này lại cảm thấy đau đầu.

“Đáng đời! Ai bảo trước kia chàng không coi người ta ra gì, ỷ sức giày

vò thiếp.” A Vụ mắng Sở Mậu một câu.

Quả là đáng đời, Sở Mậu cũng tự mắng mình. “Ba tháng này, nàng phải

đề phòng ta một chút.”

A Vụ nghĩ thầm: Đương nhiên thiếp phải đề phòng chàng! Nhưng ngay

lập tức nàng cũng nhận ra. “Sao thiếp lại phải đề phòng điện hạ, điện hạ phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.