TỨ QUÝ CẨM - Trang 1892

đều tự ép mình phải ăn yến sào, a giao gì đó.

Lúc trước nàng lựa chọn bảo toàn cho Cố gia và Vinh gia, hiện giờ

không thể tùy tiện tìm cái chết được. Ác nghiệt ai gây ra người đó tự nhận
lấy, sống còn khó chịu hơn chết, nàng cũng phải chịu thôi.

“Con biết rồi, lần nào tới mẫu thân cũng nói vậy.” A Vụ dẩu môi,

không thể không miễn cưỡng cười vui đối phó với Thôi Thị.

“Để mẫu thân kể con nghe mấy chuyện vui hơn.” Thôi Thị tiếp tục.

“Lão Quốc công… không đúng, hiện giờ chỉ có thể gọi là công công, vì
chuyện của Uyển tỷ chẳng phải An Quốc Công đã bị bãi tước sao, lão thái
thái hiện giờ cũng chẳng còn uy phong như xưa nữa. Lần trước gặp đại tẩu,
không ngờ xa như vậy vẫn có thể bám víu lấy mẫu thân, đời ta thật có nằm
mơ cũng không nghĩ tới chuyện này.”

A Vụ day day trán, Thôi Thị vẫn kiến thức hạn hẹp như vậy. “Thế thì

có gì đáng mừng rỡ, sau này bà ta sẽ còn cầu cứu người luôn.”

Thôi Thị cười cười. “Nhưng mẫu thân vẫn thấy cao hứng lắm. Đúng rồi

Nguyệt tỷ chẳng phải đã gả cho con thứ của Thế tử gia phủ Kiến Trữ Hầu
làm vợ kế sao, mấy hôm trước nhị tẩu đến tặng quà cho ta, nói trước mặt
Hoàng đại gia không được trọng dụng, còn muốn nhờ con, xem có thể được
nhường chức thứ tử được hay không.”

A Vụ vốn hạ quyết tâm cả đời này cũng không mỉm cười nữa, cuối

cùng vẫn không thể băng lạnh được mãi, suy nghĩ kỳ quặc của Vinh Nguyệt
đúng là kẻ ngốc nói sảng. Đừng nói đủ thứ chuyện Vinh Nguyệt đã gây ra,
dẫu nàng ta có là tỷ muội ruột thịt của A Vụ, hiện giờ cũng chẳng thể giúp
được.

“Rồi mẫu thân đáp lại sao?” A Vụ có chút phấn khích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.