TỨ QUÝ CẨM - Trang 19

Tử Phiến nghe thấy thế thì ngại quá, nói lảng: “Muội đi múc nước đây.”

“Này, đợi đã, muội múc nhiều nước thế mà tiểu thư có hài lòng đâu,

nhưng cũng đừng lười biếng, mang bình nước nóng vào phòng rồi hãy pha,
đỡ phải chạy đi chạy lại.” Tử Nghiên vội vàng chạy theo dặn dò Tử Phiến.

Lúc Tử Phiến, Tử Nghiên bước ra khỏi cửa thì thầm to nhỏ thì A Vụ ở

trong phòng vẫn còn đang chải đầu và nhìn vào gương, nhìn thế nào vẫn
không thấy chán. Không hiểu sao người này lại xinh đẹp đến vậy, nàng có
ngắm cả đời cũng không chán gương mặt này. Mặc dù mới chỉ là cô bé gần
sáu, bảy tuổi, nhưng gương mặt này trong tương lai hẳn là vô cùng diễm lệ.

Chính vì gương mặt ấy nên nàng mới mượn xác hoàn hồn vào gia đình

có thân phận thấp kém này, chứ nếu không nàng tình nguyện thà chết còn
hơn.

Còn nhớ kiếp trước, xuất thân của nàng mới cao quý làm sao! Mẹ nàng

là Trưởng Công chúa trong triều, Hoàng đế là cậu ruột của nàng, vô cùng
thương yêu nàng. Chỉ tiếc nàng phúc nông mệnh mỏng, từ nhỏ đã ốm yếu
bệnh tật, uống thuốc như uống nước nhưng cũng chẳng thấm vào đâu.

Xét về dung mạo của nàng, mặc dù không đến nỗi nào, nhưng vì không

thể chống chọi nổi với căn bệnh kéo dài nhiều năm nên cho dù có bôi thuốc
gì lên tóc, đắp cao gì vào da, cũng không thể chữa được căn bệnh rụng tóc
và làn da vàng vọt.

Vì lẽ ấy, dù nàng được cậu ruột là Hoàng đế sắc phong làm Quận chúa

Khang Ninh tài danh lẫy lừng, nhưng cũng không thể so được với người
biểu tỷ có gương mặt xinh đẹp Cố Tích Huệ. Dù nàng có cố gắng thế nào,
ngoan ngoãn ra sao thì mọi người vẫn chỉ yêu thích một trong hai mỹ nhân
đẹp nhất kinh thành là biểu tỷ nàng.

Còn nhớ lúc trước, A Vụ và Cố Tích Huệ đều thương thầm tài tử đệ

nhất kinh thành Đường Tú Cẩn - nhị công tử của Uyên các Đại học sĩ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.