TỨ QUÝ CẨM - Trang 1927

người như vậy còn thật tâm thật ý với Hoàng hậu nương nương, sao người
không thể sống cho tốt một chút, đừng có làm loạn lên, chớ để một ngày hối
cũng không kịp.” Đường Âm chỉ tiếc rèn sắt chẳng thành thép được mà thôi.

“Ta đây là gái đã có chồng thấy Hoàng thượng vẫn còn mê tít, người có

biết khắp kinh thành này có biết bao nhiêu khuê nữ đã đến tuổi quyết không
chịu để người ta tới mai mối, một lòng chờ Hoàng thượng tuyển tú hay
không?” Đường Âm khuyên nhủ A Vụ.

A Vụ xoa xoa trán, nói: “Nói nhiều như vậy tỷ không thấy khát sao?” A

Vụ rót trà, đẩy cốc tới trước mặt Đường Âm. “Chuyện của mình ta tự biết
định liệu, cảm ơn Âm tỷ tỷ đã lặn lội về kinh thăm ta, tỷ cứ quay lại Lạc Bắc
cùng nhị ca đi, tính tình huynh ấy ngạo cuồng, nhất định tỷ phải thay ta
trông chừng huynh ấy.”

Đường Âm ngẩn người. “A Vật, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, có thể

nói cho ta biết được không? Người có chuyện gì cũng đừng giấu trong lòng,
ta ở ngoài nhìn vào thấy rất khó chịu, người có biết mình gầy đi bao nhiêu
không?”

A Vụ biết Đường Âm thực sự quan tâm tới mình, nếu không sẽ chẳng

gấp rút về kinh ngay như vậy, mắt nàng cay cay. “Âm tỷ tỷ, ta sẽ ráng sống
thật tốt. Tỷ cứ dẫn Nhụy tỷ và Lạc ca về đi, chăm sóc nhị ca thật tốt, cũng
thay muội chăm sóc mẫu thân, phụ thân, tận chút hiếu tâm.”

“A Vật à!” Đường Âm cảm nhận rõ ràng A Vụ có gì đó không ổn,

nhưng có thế nào lời cũng không thể thoát khỏi miệng được.

Bên trong đã im bặt không còn tiếng người nói, lúc bấy giờ Sở Mậu

mới ho khẽ một tiếng, đi vào.

Đường Âm thấy Sở Mậu tiến vào, nhanh chóng đứng dậy hành lễ.

Sở Mậu vờ nâng nàng ta dậy. “Nhị tẩu tới đó ư?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.