TỨ QUÝ CẨM - Trang 1964

Tay A Vụ siết chặt lấy chăn, nói không nên lời. Bảo nàng làm sao có

thể giải thích tất cả cho Sở Mậu được đây? Thời điểm tốt nhất để giải thích
đã qua rồi, bây giờ có nói ra phỏng có ích gì?

A Vụ từng tự hỏi mình vô số lần, cứ để Sở Mậu tiếp tục hiểu lầm như

vậy sẽ tốt hơn hay nói thẳng ra thì hơn? Đáng tiếc, tất thảy đều đã quá muộn,
lẽ nào nói với chàng rằng mẫu thân của nàng chính là người đã giết tiên
Hoàng hậu, còn chàng đã chính tay giết chết mẫu thân nàng, giữa hai người
họ có huyết hải thâm thù như vậy là do hai người chung tay tạo thành sao?
Sở Mậu nhất định sẽ không chịu nổi, chàng có thể tự tay gạt bỏ tất cả được
không?

A Vụ không thể lựa chọn được, cuối cùng đành chọn im lặng. Cứ như

vậy ván đã đóng thuyền, tự khắc nảy sinh gút mắc khác.

“Thiếp không muốn gặp hắn.” A Vụ lạnh lùng thốt.

“Hắn không biết vai trò của nàng trong lần cung biến đó. Dù nàng

không tới khuyên nhủ Phúc Huệ liệu bà ta có chịu buông bỏ dã tâm hay
không?” Sở Mậu nói. “Ngay từ đầu ta đã không đặt cược vào nàng, nàng
chớ nên áy náy.”

Cuối cùng, Sở Mậu còn bồi thêm một câu thế này: “Nàng an tâm, trẫm

còn sống, nhất định không động vào Vinh gia và Cố gia, thừa dịp trẫm chưa
đổi ý, nàng hãy mau đi đi.” Sở Mậu quay lưng lại, căn bản không nhìn A
Vụ.

A Vụ có thể nhận ra sự nghẹn ngào trong lời chàng. “Bất kể thế nào,

thiếp đã làm gì trong lòng cũng tự biết, thiếp không muốn gặp lại hắn. Hơn
nữa, hắn giờ đây phu thê ân ái, con cái đuề huề, thiếp không thể tạo nghiệt
thêm nữa. Nếu Hoàng thượng cho phép, mong người chấp thuận cho thiếp
tới miếu tự cầu phúc cho Đại Hạ thôi.” A Vụ xuống khỏi giường nhìn bóng
lưng Sở Mậu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.