TỨ QUÝ CẨM - Trang 1965

Sở Mậu quay đầu lẳng lặng nhìn A Vụ trong chốc lát, chậm rãi nói:

“Nàng nguyện ý như vậy sao?”

A Vụ gật đầu. Đối với nàng, đây cũng như một cách giải thoát rồi, nàng

sống đã quá mỏi mệt, không muốn tiếp tục giả dối thêm nữa, cũng không
cách gì ở đây chứng kiến Sở Mậu sau này ân ân ái ái với người phụ nữ khác.

Riêng chuyện của Loan Nương đã khiến A Vụ khóc thầm không biết

bao nhiêu đêm rồi.

“Như ý nàng muốn.” Sở Mậu có lẽ đã mệt mỏi thực sự, sự lựa chọn của

A Vụ vẫn là một câu hỏi lớn, nhưng chàng đã không còn muốn nghĩ ngợi
nữa. Trước khi Sở Mậu quay người bước đi, lại liếc nhìn A Vụ một chút.
“Nếu nàng hối hận, có thể tùy lúc quay về.”

A Vụ không dám nhìn thẳng vào mắt Sở Mậu.

Chùa Long Tuyền là tự miếu của hoàng gia Đại Hạ, chuyên dùng để an

bài cho cung phi mỗi khi rời cung. A Vụ dẫu sao vẫn là Hoàng hậu đương
triều, vào ngụ trong Long Tuyền tự đương nhiên đãi ngộ sẽ khác.

Bề ngoài nói Hoàng hậu tới đây cầu phúc, nhưng A Vụ không biết,

trước khi nàng tới Sở Mậu đã cẩn thận phân phó, mọi chi phí sinh hoạt của
nàng đều hệt như trong cung, có phần luyến tiếc nàng tới am ni cô phải chịu
ủy khuất.

A Vụ tự mình gỡ bỏ hoa phục đẹp đẽ, bận độc một thân áo trắng cùng

ni sư trong chùa làm lễ muộn.

Sau khóa lễ, nữ ni thứ tự ra ngoài, khoảnh khắc A Vụ quay đầu lại,

khóe mắt lơ đễnh quét thấy một nữ ni đang cúi đầu lần tràng hạt. Nàng cơ hồ
vọt ngay tới trước mặt người đó, run rẩy nói: “Người chưa chết sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.