TỨ QUÝ CẨM - Trang 1979

sống không?” A Vụ hơi lo lắng, nàng không hỏi được nguyên do từ chỗ
Trưởng Công chúa, lại sợ ngộ nhỡ Sở Mậu không biết chuyện đó.

Sở Mậu lạnh lùng cười, quả nhiên đến rồi. “Biết.”

A Vụ thở phào một hơi. “Không phải trước kia Hoàng thượng đã ban

cho Trưởng Công chúa tự sát sao?”

Nhắc tới chuyện này, Sở Mậu cảm thấy thật mỉa mai, xem ra đã bị đoán

trúng rồi. Sở Mậu nhìn A Vụ, chẳng biết vì sao mình lại có thể mềm lòng
với nàng, vô phép vô tắc với nàng như vậy.

“Để bà ta chết đi như vậy sao trẫm có thể giải được mối hận trong

lòng? Loại người như bà ta chết chẳng có gì đáng sợ, đáng sợ nhất chính là
bị tước đoạt tất cả lòng kiêu ngạo. Bà ta đã sớm không còn là Trưởng Công
chúa nữa rồi, nhớ không? Trẫm đã xóa hết tên tuổi cùng sự tồn tại của bà ta.
Nữ nhân bất trung, bất hiếu, bất nghĩa như vậy sao xứng làm Trưởng Công
chúa?” Sở Mậu oán hận nói.

Mặc dù cảm thấy những gì Sở Mậu nói về Trưởng Công chúa có phần

hơi quá lời nhưng A Vụ hoàn toàn có thể lý giải được tâm tình của chàng.
Bất luận thế nào nàng cũng cực kỳ cảm kích Sở Mậu ngày đó không giết
chết Trưởng Công chúa.

Hơn nữa, A Vụ không cảm thấy đây là lý do thực sự, nếu đúng như Sở

Mậu vừa nói thì chàng không nên lệnh cho Trưởng Công chúa tự sát mà cứ
vậy đày thẳng tới chùa Long Tuyền là được, cớ gì phải bí mật gian lận như
thế? Nếu để người ngoài biết được Trưởng Công chúa vẫn còn sống e là sẽ
trở thành đả kích lớn với quyền uy của Hoàng đế. Vì thế, A Vụ có cảm giác
lúc đó Sở Mậu đã nhất thời sửa đổi chủ ý.

Thực tế, A Vụ đã đoán đúng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.