TỨ QUÝ CẨM - Trang 1986

A Vụ cứ như vậy suy hơn tính thiệt tới trước điện Càn Nguyên, có điều

hiện giờ nàng muốn được gặp Gia Hòa Đế nhất định phải qua được cửa ải
Lã Nhược Hưng, vẫn có câu Diêm vương dễ gặp, tiểu quỷ khó chơi, đối với
một Hoàng hậu “thất thế”, uy vọng của nàng trong cung hiện tại hoàn toàn
không thể so với Lã Nhược Hưng được.

Cho nên A Vụ quyết định phải đem tiền ra hỗ trợ, Minh Tâm cầm trong

tay một phong bao chứa kế ước một căn nhà trong ngõ Trường Thuận,
nhưng Lã Nhược Hưng kiên quyết không chịu nhận, rõ ràng không hề nể
nang mặt mũi A Vụ.

“Hồi bẩm nương nương, Hoàng thượng đã có lệnh truyền thời gian này

sẽ không gặp ai, mong nương nương chớ làm khó nô tài.” Câu cuối cùng của
Lã Nhược Hưng là cầu người giúp đỡ, nhưng chẳng khác nào khiêu khích. A
Vụ nghe xong nhịn không được liếc nhìn, rõ rành rành thấy Sở Mậu ngay
trước mắt nhưng không thể gặp được, ruột gan đã muốn sôi sục giết người.

A Vụ muốn mắng người, lại nghĩ tới Lã Nhược Hưng một lòng một dạ

trung thành với Sở Mậu, nàng mới nuốt được nỗi bực dọc này xuống.
“Không phiền ngươi khó xử.” A Vụ cũng không ngoảnh đầu lại, phân phó:
“Minh Tâm, Minh Tuệ.”

Minh Tâm, Minh Tuệ lập tức tới ép vào cạnh Lã Nhược Hưng, hai bên

trái phải áp chặt, giữ cứng Lã Nhược Hưng lại. A Vụ lao vào điện Càn
Nguyên như tia chớp.

Minh Tâm, Minh Tuệ cũng coi như người của Sở Mậu, nhưng các thị

không thể hầu hạ bên cạnh Sở Mậu như Lã Nhược Hưng, các thị không có
chốn để đi, chỉ có thể hầu hạ bên cạnh A Vụ. Nếu chủ tử thất sủng, các thị
đâu còn giá trị gì nữa, các thị đều là người thông minh, chỉ cần A Vụ chỉ
điểm một chút là lập tức nhận rõ tình hình.

“Minh Tâm, Minh Tuệ, hai đứa nha đầu chết tiệt kia.” Lã Nhược Hưng

mắng mỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.