TỨ QUÝ CẨM - Trang 1987

“Lã công công, van cầu ngài, chúng nô tỳ cũng rất khó xử. Nếu không

vâng mệnh chủ tử, chắc chắn lúc về sẽ bị phạt đòn.” Minh Tâm cầu xin, kỳ
thực đang nói trắng ra rằng Lã Nhược Hưng không thể bảo vệ được bọn họ,
ngoại trừ A Vụ, không ai có thể động tới người của nàng được.

A Vụ đi vào điện Càn Nguyên, thái giám hầu hạ ở bên không ai dám

ngăn trở nàng. Vì thế, A Vụ mới oai phong hùng hổ tiến thẳng tới đông
Noãn các, vừa liếc mắt lại thấy Trịnh Loan Nương ở đó, đúng là thứ âm hồn
bất tán. A Vụ liền cảm thấy kỳ quái, Sở Mậu lúc nào cũng cần canh bồi bổ
vậy sao?

Trịnh Loan Nương thấy A Vụ tiến vào, trong mắt ánh lên vẻ giật mình,

nhưng nhanh chóng thỉnh an nàng.

A Vụ cho dù có tốt đẹp cũng nhịn không được muốn đâm Trịnh Loan

Nương mấy câu. Nhưng trước kia chính Trịnh Loan Nương đã từng xin phép
nàng, A Vụ không thể hành động tự mình vả miệng mình như vậy, vì thế
đành lạnh lùng mà cao ngạo, quý phái cho Loan Nương một cái nhìn khinh
miệt.

Ánh mắt này như đúc một khuôn với ánh mắt của Trưởng Công chúa

Phúc Huệ ngày trước, A Vụ quen chuyện dễ làm, chỉ cần một ánh mắt cũng
biểu lộ hết được vô vàn lời mỉa mai, miệt thị.

Mặt Trịnh Loan Nương thoáng chốc trắng bệch.

A Vụ dùng một ánh mắt như vậy rất tuyệt, khiến Trịnh Loan Nương

khốn quẫn cùng cực cũng không thể khóc lóc tố A Vụ nhìn nàng ta không
bình thường được.

Lúc này Trịnh Loan Nương mới hiểu ra một điều, thấy A Vụ vào lập

tức phải rút lui.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.