TỨ QUÝ CẨM - Trang 2021

Sở Mậu giữ lấy A Vụ. “Trong lòng nàng, ta là con người như vậy sao?

Vì một người đã chết chẳng màng người đang sống nữa? Ta hận Phúc Huệ
thật, nhưng A Vụ à, chỉ cần nàng chịu mở miệng, ta có gì không thể đáp ứng
nàng? Huống hồ thái độ của ta đối với Nguyên gia, đối với Hiếu Trinh
Hoàng hậu, đối với tiên Hoàng đế thế nào, lẽ nào nàng không biết?”

“Chính là ban đầu thiếp không hề biết!” A Vụ khóc ròng. “Tới tận bây

giờ chàng vẫn hỷ nộ vô thường như vậy, lúc ấy chúng ta còn không thân
mật, chàng lâu như vậy không tới Ngọc Lan Đường cũng vì chuyện của
Hách ma ma, đối với thiếp luôn canh cánh trong lòng, làm sao thiếp dám nói
với chàng?”

Thời gian đó cũng thật trùng hợp, Sở Mậu không còn thuốc, lại sợ A

Vụ mang thai nên mới không thân mật với nàng, sau này còn chẩn bệnh phát
hiện nàng âm hư càng không thể thân cận nữa, cùng một thời điểm ấy xảy ra
nhiều chuyện như vậy, khó trách A Vụ không thể tin nổi.

“Hơn nữa ngày trước lúc còn trong vương phủ, Hoàng thượng chưa

từng muốn cho thiếp tới Song Giám Lâu, đối với thiếp nơi đó giống như trái
tim của Hoàng thượng vậy, thiếp chưa từng được tiến vào.” A Vụ khóc lóc,
bao nhiêu tủi khổ trong lòng đều tràn qua tiếng khóc.

“Vậy sao?” Sở Mậu ngồi lặng trên giường. “Nàng hiện giờ lẽ nào

không sợ ta hận nàng chính là con gái của kẻ giết mẫu thân ta?”

A Vụ ngừng bặt tiếng khóc, đôi mắt đẫm lệ che mờ ánh mắt của Sở

Mậu. “Đương nhiên thiếp sợ, nhưng thiếp không muốn giấu nữa. Thiếp biết
nếu thiếp không chịu nói ra, Hoàng thượng cả đời cũng không thể buông bỏ
khúc mắc trong lòng, nhưng nói...” Cũng không thấy tốt đẹp gì.

Sở Mậu vô lực khoát tay. “Nàng về trước đi, trẫm cần yên lặng một

chút.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.