TỨ QUÝ CẨM - Trang 2071

Đây không phải là lần đầu Sở Mậu nói nàng như vậy, nếu không A Vụ

nhất định sẽ không chịu uống thứ sữa đu đủ tanh nồng đó.

“Nếu ngại bị đau, vậy Hoàng thượng đừng...” A Vụ cắn răng, giậm

chân, giật lấy đồ ăn nàng đã gắp để trước mặt Sở Mậu.

“A, nàng chớ lấy chuyện này đe dọa trẫm! Bốn năm trẫm còn chịu

được, nàng cho rằng trẫm vẫn còn thích thú sao?” Sở Mậu nghĩ ngợi một
chút, lại buông thêm một câu: “Nàng có đứng trước mặt trẫm cởi sạch ra...”

A Vụ luôn tự nhận mình thông minh, sẽ không để mình lọt vào kế

“khích tướng” tầm thường này, nhưng chuyện này tuyệt đối là “chồng có thể
nhẫn còn vợ thì không”.

A Vụ lập tức ngây người nhìn Sở Mậu, lui về sau ba bước, bắt đầu

chậm rãi buông đai lưng của mình ra.

Eo A Vụ nhỏ nhắn như liễu, ngón tay ngọc ngà như măng, bàn tay

đung đưa tựa gảy đàn, tao nhã tháo bỏ ngọc khấu, nhẹ nhàng nhấc tay lên lại
đặt xuống, đai lưng liền rơi tuột trên đất.

Liền sau đó, ngón tay ngọc ngà chậm rãi vươn tới buông bỏ vạt áo, váy

sa tanh thêu hình hoa ngọc lan bung nở sắc xanh mướt buông xuống chậm
rãi hé lộ đường cong tú lệ của A Vụ.

Áo ngoài A Vụ treo hững hờ trên thân thể, một ngón tay nàng luồn vào

qua mép áo đùa nghịch, tựa như muốn buông xuống lại như muốn siết chặt
lại, thấy cổ họng Gia Hòa Đế đã căng lên, nuốt nước bọt mấy lần.

Thân mình A Vụ ngượng nghịu đến đỏ hồng, nhưng lòng háo thắng đã

vượt xa cả sự ngượng nghịu đang nổi lên, ngón tay nàng khẽ kéo, vạt áo
trong cứ vậy bung ra, ẩn hiện áo ngực thêu hoa văn “Trảo phá mỹ nhân
kiểm” màu xanh thẫm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.