TỨ QUÝ CẨM - Trang 2072

Lúc A Vụ hơi vén váy lên, để lộ nguyên vẹn bộ áo trong, mà áo trong

này lại do chính Sở Mậu họa ra, che vẻn vẹn nửa cặp đùi trắng như tuyết, chỉ
cần thoáng động lập tức sẽ lộ hết cảnh sắc núi non.

Sở Mậu liền đứng lên.

A Vụ vội vàng kéo vạt áo lại. “Hoàng thượng dùng cơm xong còn phải

qua tiền điện phê duyệt tấu Chương nữa, nô tỳ cung tiễn Hoàng thượng.”
Dứt lời A Vụ liền quỳ xuống hành lễ.

Sở Mậu tiến tới kéo tay A Vụ.

A Vụ một mực né tránh. “Lời Hoàng thượng nói ra là khuôn vàng

thước ngọc, vừa rồi chẳng phải đã nói dù thiếp có cởi hết...”

“Nàng nghĩ lại cho kĩ xem, trẫm đã nói gì.” Sở Mậu ôm lấy A Vụ.

A Vụ nhướng mày nghĩ một chút, Sở Mậu quả thực còn chưa nói dứt

lời, có điều vậy cũng chẳng là gì, A Vụ nói: “Hoàng thượng sáng nay mới
nói hôm nay sẽ dung cho thiếp một ngày để nghỉ ngơi lấy sức, Hoàng
thượng đã quên rồi sao?” A Vụ gắt gao siết chặt vạt áo.

Sở Mậu căn bản không nghe A Vụ nói, bế nàng lên. “Không biết đã

dạy nàng bao nhiêu lần phải ngoan rồi, dù sao cũng là kim khẩu đã thốt,
những chuyện khác không tính nữa.”

“Thiếp còn chưa ăn cơm nữa.” A Vụ giận dỗi.

“Lát nữa sẽ cho nàng thời gian ăn cơm.” Sở Mậu tựa như Thao Thiết

gặp ngay một bữa tiệc thịnh soạn, nhẹ nhàng xoa cổ A Vụ.

Nửa đêm, A Vụ quả nhiên được ăn cơm, nhưng lúc đó nàng mệt đến

nỗi không mở nổi miệng, đành gọi Minh Tâm mang tổ yến chưng đu đủ tới
dùng tạm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.