TỨ QUÝ CẨM - Trang 2074

Sở Mậu cắn tai A Vụ, nói: “Nàng vừa yêu kiều vừa mềm mại vừa yếu

ớt, ta sợ kim ốc không giấu được nàng đâu, có lẽ chỉ ngậm trong miệng ta
mới được thôi.” Nói dứt lời, Sở Mậu lại một lần nữa ngậm lấy vành tai A
Vụ. 

A Vụ bắt đầu phản kháng. “Chàng lại trêu chọc thiếp!” Sau đó nàng chỉ

có thể đứt quãng nói. “Ối, tổ yến của thiếp còn chưa ăn nữa!”

A Vụ lại bị giày vò một hồi rồi mới được buông ra, ân chuẩn dùng bữa

tối.

A Vụ ngồi trên giường nhìn Sở Mậu, chỉ thấy chàng áo quần xộc xệch,

lộ ra một dải hồng ngân, A Vụ xấu hổ đỏ bừng mặt cúi đầu. Trước kia xảy ra
chuyện như vậy, A Vụ phối hợp lắm cũng chỉ lầm bầm mấy tiếng, hiện giờ
thì ngược lại, chính nàng cũng không kìm được chòng ghẹo Sở Mậu, A Vụ
nghĩ cũng thấy thật xấu hổ nhưng hiển nhiên Hoàng đế bệ hạ lại thích thú vô
cùng. Vị bệ hạ lớn tuổi này, không chỉ không thể nghiêm túc hòa nhã hơn
mà ngược lại còn càng lúc càng hoang đàng, A Vụ vô cùng lo lắng cho
chàng.

“Gần đây thấy nàng hay ăn đu đủ, thích mùi vị đó sao?” Sở Mậu vén

rèm lên, nghiêng đầu dựa vào giường.

A Vụ suýt chút nữa bị sặc canh tổ yến, Sở Mậu nhanh chóng xuống

giường giúp A Vụ vuốt lưng. “Sao phải kích động như vậy. Bị ta đoán trúng
tâm tư rồi sao?” Sở Mậu ác độc nhéo cổ A Vụ.

A Vụ xoay người né tránh Sở Mậu, miệng không ngớt xin tha thứ: “Sở

Vương thích eo nhỏ, trong cung liền chết đói. Với sở thích của Hoàng
thượng thì chỉ e đu đủ trong thiên hạ đều bị ăn sạch mà thôi.”

Sở Mậu bật cười thành tiếng, hôn tới tấp xuống mặt A Vụ, lúc bấy giờ

mới chịu buông tha. “Sao lại nói thế?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.