TỨ QUÝ CẨM - Trang 2097

gia đây mời không ít khách quý đang đợi Trại Hoàng Ly, nếu ngươi không
vào trong thì để tự gia vào nói.”

Trại Hoàng Ly nghe nói vậy, vừa vặn hát xong một khúc, nàng ta buông

đàn tì bà hướng về phía A Vụ hành lễ. “Khách nhân bên ngoài tranh cãi ầm ĩ
về hai vị quý nhân, xin cho Hoàng Ly ra ngoài mời họ đi.”

A Vụ nhìn thoáng qua Trại Hoàng Ly lại ra hiệu với Sở Mậu, ý nói cô

nương này rất có mắt nhìn.

Kỳ thực Trại Hoàng Ly có thể nhận ra như vậy cũng không có gì lạ, lúc

dọn chỗ đã thấy hai vị này dung mạo và khí độ không phải tầm thường, nếu
đặt Lăng Dụ ở cạnh họ để so sánh sẽ thấy hắn bị người ta đẩy thành cặn bã,
chưa kể người mặt trắng hầu hạ cạnh bên hai người này, Trại Hoàng Ly chắc
chắn đó là một công công, trong kinh này người có thể dùng nội thị để hầu
hạ thật không có bao nhiêu.

Sở Mậu nhìn Trại Hoàng Ly nói: “Không cần, để hắn vào xem rồi tính

sao.”

Vừa dứt lời Lăng Dụ liền đạp cửa xông vào, Sở Mậu nheo mắt, không

ngờ Lăng Dụ lại có thể cậy lực như vậy.

“Ngươi...” Vế sau của Lăng Dụ lập tức bị chính hắn nuốt gọn, thậm chí

còn nghẹn lại.

“Chủ nhân.” Lăng Dụ cực kỳ tỉnh táo, vừa nhìn cách ăn vận và phục

sức của Sở Mậu liền biết cần phải che giấu với chủ tử, rõ ràng Gia Hòa Đế
không muốn để người khác biết được thân phận của mình, vì thế Lăng Dụ
không dám gọi thẳng thánh thượng. Kỳ thực cho tới bây giờ mọi người ở
đây đều biết rõ thân phận của Sở Mậu, chỉ là không dám nói thẳng ra mà
thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.