TỨ QUÝ CẨM - Trang 2096

Trại Hoàng Ly là ca cơ trụ cột ở Viên ngoại viên, muốn nghe nàng ta

hát phải đặt trước nhiều ngày. Sở Mậu dắt A Vụ đi cải trang phàm nhân,
tuân theo quy củ đó, nửa tháng trước đã cho Lý Đức Thuận tới đặt Trại
Hoàng Ly, cấm không cho phép hắn tiết lộ thân phận.

A Vụ thưởng thức bánh chẻo tôm dùng bột lọc trong vắt bao quanh,

trong sắc trắng lộ ra sắc hồng phơn phớt, vừa mềm vừa trơn mượt, Sở Mậu
trêu đùa đây chính là bộ dạng của A Vụ. Đến tai cũng được đối đãi cực hạn,
giọng hát của Trại Hoàng Ly đúng là có thế so với tiếng hót của chim hoàng
oanh.

“Ta cùng người trong mộng nên duyên, tỉnh dậy một mình một bóng,

quên ăn quên ngủ, manh áo mỏng chẳng chịu thấu năm canh giá lạnh, lo vô
hạn, lệ cô đơn vây bọc trùng trùng...”

A Vụ đang thưởng thức đồ ăn, chợt nghe bên cạnh truyền tới tiếng

động lớn.

“Kêu Trại Hoàng Ly ra đây cho ta! Gia đây bận chuyện bên ngoài nhiều

tháng nay không tới gặp nàng, nàng nhất định sẽ nhớ gia muốn chết, không
quan tâm trong đó trả bao nhiêu, gia đây sẽ trả gấp ba cho hắn.”

A Vụ vừa nghe giọng nói này liền nhướng mày lên, trong khi Sở Mậu

chau mày, một nụ cười kỳ quái hé ra trên mặt, tựa như đang xem một vở
kịch hay vậy.

Trại Hoàng Ly hình như có phần kinh hoảng, thoáng nhìn A Vụ và Sở

Mậu, hiển nhiên đang lo lắng cho người bên ngoài.

Bên ngoài chỉ còn lại tiếng người nói rất nhỏ, nghe như lời thứ lỗi, có lẽ

là ông chủ.

A Vụ lại nghe người đầu tiên nói: “Người trong kia từ đâu tới? Trong

kinh thành này không cho Lăng gia đây được mấy phần mặt mũi, hôm nay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.