TỨ QUÝ CẨM - Trang 2105

Sở Mậu khẽ xoa đầu A Vụ. “Sao trẫm phải bồi thường, nếu nàng không

dụ người như vậy, trẫm đâu cần bực bội tới mức này.”

“Có điều, nếu thiếp không dụ người như vậy, chắc gì Hoàng thượng đã

nhìn trúng thiếp.” A Vụ nói cứng, kiếp trước của nàng chính là minh chứng
tốt nhất. Nhắc tới chuyện này A Vụ đột nhiên nghĩ tới một chuyện.

“Hoàng thượng, chàng nói xem nếu lúc trước tiên Hoàng không ban

hôn cho chúng ta, đời này của chúng ta sẽ giống như bây giờ sao?” A Vụ
hỏi.

Vấn đề này chính Sở Mậu cũng không dám mù mờ trả lời A Vụ, lần

đầu tiên gặp A Vụ bản thân chàng cũng không có cảm giác gì quá lớn, mọi
chuyện đều do những biến cố phát sinh về sau. Thành thực mà nói, mỹ nhân
nếu chỉ dựa vào gương mặt mà muốn khiến Gia Hòa Đế phải ái mộ thì đúng
là vọng tưởng.

“Không biết. Nhưng ta biết mình sẽ hối hận cả đời, không phải chính

nàng đã nói kiếp trước về sau ta đã xuất gia đó sao?” Sở Mậu khẽ hôn A Vụ
một cái. “Đại khái ông trời rủ lòng thương xót, cho nàng sống thêm một
kiếp, để chúng ta có được cơ hội này.”

“Không phải trước kia chàng từng nói, dù thiếp không gả cho chàng,

chàng cũng phải cướp lấy thiếp còn gì?” A Vụ lầm bầm châm chọc.

Sở Mậu nghĩ ngợi một chút. “Hay là chúng ta thử xem?”

“Nghĩ hay ghê!” A Vụ hất tay Sở Mậu ra.

“Kỳ thực, đâu chỉ có ông trời rủ lòng thương.” A Vụ nhớ tới Long

Khánh Đế. “Chàng nói xem vì sao năm đó Hoàng thượng lại đem thiếp chỉ
hôn cho chàng?” Vấn đề này thực đã khiến A Vụ đắn đo rất lâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.