TỨ QUÝ CẨM - Trang 2108

Lúc Vinh Tứ được dẫn tới thượng phòng của Thôi Thị thì trăm ngàn lần

không tưởng tượng được là A Vụ lại có thể ngồi ở đó. Vị đường muội này
Vinh Tứ đã nhiều năm không được gặp rồi.

Nhớ năm đó bọn họ một người là Vương phi, người kia là dâu của con

trai trưởng Hầu phủ, cũng coi như chẳng cách nhau bao xa, nhưng hôm nay
rõ ràng đã là một trời một vực. Nhưng A Vụ và Vinh Tứ dù sao cũng đã
trưởng thành, cho dù nàng có là Hoàng hậu, Vinh Tứ cũng không tránh được
nhớ lại Vinh Toàn của năm xưa.

Năm đó Vinh Toàn phải quỳ trước mặt cô ta, hiện giờ Vinh Toàn vẫn

không con. Có điều, Vinh Tứ không dám nói những lời này ra, chỉ biết cung
kính dập đầu với A Vụ.

“Ngươi cũng có nhà có cửa, có trượng phu và nhi tử cần chăm sóc, vì

sao đã muộn thế này rồi còn tới đây, không sợ quấy rối khiến lão thái thái
không được yên giấc hay sao?” A Vụ lạnh lùng nhìn Vinh Tứ.

“Dân phụ... dân phụ chỉ muốn xin cho phu quân một chức quan, hai

cháu ngoại của nương nương tuổi còn nhỏ, hiện giờ trong nhà khó khăn vất
vả, cầu nương nương thiện tâm, xót thương lấy dân phụ tội nghiệp này.
Chuyện năm đó đều do dân phụ thơ dại, đắc tội nương nương, xin nương
nương bỏ quá cho dân phụ.” Vinh Tứ phục lạy nói.

“Nói vậy, bổn cung không cho phu quân ngươi một chức quan chính là

không chịu bỏ qua cho ngươi? Đừng nói quan tước là công khí quốc gia, nữ
tắc chúng ta không được hỏi tới, chưa kể ngươi là đường tỷ của bổn cung,
ngày bé đã không thể bảo vệ muội muội, lớn lên còn nhiều lời chế giễu, sinh
được con trai thì giỏi lắm sao, bổn cung có thể khiến cho ngươi nuốt lại hết
những thứ đã nói ra!” A Vụ thực sự chán ghét Vinh Tứ vô cùng, không
những không đạt được mục đích ngày ngày tới gây rối còn xúi bẩy lão thái
thái làm theo.

Vinh Tứ nghe A Vụ nói vậy sợ hãi ngã ngồi về sau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.