TỨ QUÝ CẨM - Trang 2110

A Vụ thấy bà ta trong bộ dạng như vậy, cảm thấy không vui thú chút

nào. Lúc nhỏ lão thái thái chèn ép tra tấn nàng là lúc nàng yếu nhất, nhạy
cảm nhất, nhưng hôm nay nếu nàng ép uổng lại lão thái thái, đúng vào lúc
bà ta thê thảm nhất, như vậy thật không có gì thú vị.

“Vậy đừng cho lão thái thái gặp nàng ta nữa. Cho ăn uống đầy đủ, cũng

coi như tận tâm thay phụ thân.” A Vụ thản nhiên nói rồi đứng dậy. “Lão thái
thái người nghỉ cho khỏe đi, bổn cung đi đây. Có điều đại phòng và nhị
phòng không chết được đâu, bổn cung thay người trông chừng rồi.”

Ánh mắt lão thái thái trở nên trống rỗng, không còn giãy giụa nữa.

Những lời ngoan tuyệt nhường ấy, Vinh tam lão gia không dám nói,

Đổng Thị cũng không dám nói, nhưng A Vụ nói ra, lão thái thái không dám
không tin.

A Vụ từ phòng lão thái thái đi ra, lại nói chuyện với Thôi Thị thêm một

lúc. Thôi Thị đương nhiên vẫn chỉ nói những lời tầm thường như cũ, từ lúc
A Vụ thành thân tới giờ, mỗi câu chuyện của bà đều bắt đầu như vậy, đều là
sinh con, sinh con, sinh con.

Lúc ra khỏi Vinh phủ hồi cung A Vụ đã mệt đến không bước nổi nữa,

dựa vào lòng Sở Mậu hỏi: “Hoàng thượng, cha thiếp và mọi người dâng sớ
ép người sinh con, đã sớm ép người tới phát điên rồi chứ?”

“Đúng là ép tới phát điên rồi, đại nam nhân như trẫm làm sao sinh con

đây?” Sở Mậu cười nói.

“Thật tình phải nói với chàng.” A Vụ khó khăn lắm mới gom đủ dũng

khí nhắc tới chuyện này. “Nếu thiếp cả đời không sinh được con, hoặc chỉ
sinh được con gái, vậy phải làm sao đây?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.