TỨ QUÝ CẨM - Trang 2129

A Vụ cuối cùng cũng nhớ ra người đó - Vinh Toàn của kiếp trước.

Hóa ra, sau này nàng ta cũng vào cung, trở thành phi tần của Sở Mậu,

đứa con duy nhất của Sở Mậu do nàng ta sinh ra, còn nàng ta qua đời vì sinh
khó.

A Vụ mơ mơ hồ hồ, chỉ cảm thấy mặt mũi đau rát, nàng có cảm giác ai

đó đang tát vào mặt mình. A Vụ cảm thấy thật căm phẫn, kẻ nào ăn gan hùm
mật báo mới dám đánh nàng, xem nàng trừng trị hắn thế nào đây!

A Vụ mở choàng mắt ra, liền thấy Sở Mậu ngay trước mặt mình.

“Cảm tạ trời đất, Hoàng hậu nương nương đã tỉnh lại rồi.” Tất cả bà tử

ở bên đều nhẹ nhàng thở phào một tiếng, trong một khoảnh khắc họ có cảm
giác mình sắp chết đến nơi. Ngoài bình phong, thái y quỳ rạp trên đất nghe
nói Hoàng hậu đã tỉnh đều thở phào lau mồ hôi đầy trên trán, lòng cảm tạ
trời đất phù hộ.

A Vụ thấy mặt Sở Mậu còn đáng sợ hơn cả mặt mình, tựa như vừa

trông thấy quỷ. “Cảnh Hối.” Nước mắt A Vụ bắt đầu tuôn trào, nàng sợ
mình có lẽ không thoát được ải này. Vinh Toàn rồi sẽ chết vào ngày hôm
nay.

“Xin lỗi.” A Vụ không còn sức nói nữa, nhưng vẫn liều mạng nói ra

mấy tiếng: “Giữ... giữ đứa trẻ.”

Ánh mắt Sở Mậu như Tu La, đỏ rực như máu. “A Vụ, dũng cảm thêm

một chút, ta không thể thiếu nàng được, van cầu nàng...” Sở Mậu khóc nấc
lên như con trẻ, quỳ gối bên mình A Vụ, nắm tay nàng. “Van cầu nàng, van
cầu nàng...”

A Vụ không hề muốn chết, những ngày qua quả thực rất ý vị, hơn nữa

nàng không dám nghĩ tới chuyện không còn mình Sở Mậu sẽ ra sao, nàng
không nỡ bỏ mặc chàng đau khổ giữa thế gian.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.