TỨ QUÝ CẨM - Trang 272

thở phào một cái và thấy mình hình như vẫn là người bình thường. “Ngươi
lui ra đi, ở đây không cần ngươi phải lo.”

Lúc Cố Tích Huệ từ hồ trở về, Kim Linh vừa nhìn thấy A Vụ đã nói:

“Này, từ xa ta trông thấy Cố nhị ca đến đây, muội nói gì với huynh ấy thế?”
Kim Linh vừa mở miệng đã có ý làm khó người khác.

A Vụ im lặng, bây giờ nàng có nói gì cũng khiến người ta nghi ngờ.

Nha hoàn Lan Hinh đứng bên cạnh liền nói: “Nhị công tử đến gửi quà

sinh thần cho đại cô nương, nào ngờ cô nương lại chèo thuyền ra hồ rồi.”
Lan Hinh chính là cô gái đã lên tiếng nhắc nhở Cố Đình Dịch.

Cố Tích Huệ gật đầu mỉm cười, không nghĩ Cố Đình Dịch có ý gì với

A Vụ. Cô cũng khá hiểu về con người của Cố Đình Dịch, từ nhỏ đến lớn,
ngoài muội muội ruột thịt là Quận chúa Khang Ninh, ít ai có thể nói chuyện
được với huynh ấy, ngay cả Trưởng Công chúa là mẹ ruột mà huynh ấy cũng
không tình cảm lắm, đương nhiên đối với đám đàn bà con gái thì lại càng
chán ghét.

Kim Linh nghe nha hoàn nói vậy mới có chút xấu hổ, hậm hực trừng

mắt nhìn Lan Hinh.

A Vụ cảm kích mỉm cười với người giải vây cho mình, cũng may mà

thị ấy đã kịp nhắc nhở nàng, lại còn phải chịu đựng vẻ mặt lạnh lùng của Cố
Đình Dịch, một nha hoàn luôn nghĩ cho chủ nhân như vậy thật là tốt.

A Vụ thấy Trưởng Công chúa có những nha hoàn như thế này thì bản

thân bà cũng được lợi, rồi trong lòng thầm nghĩ phải mau tìm cách bồi
dưỡng, huấn luyện Tử Nghiên, Tử Phiến để hai người bọn họ học tập theo
Lan Hinh mới được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.