TỨ QUÝ CẨM - Trang 305

mới được. Nếu gặp phải kẻ chẳng ra gì thì phận đàn bà có danh giá đến mấy
cũng không hạnh phúc, phải sống trong cô đơn và nước mắt, nhà mẹ đẻ có
quyền lực như thế nào cũng chưa chắc đã được sống thoải mái.

Trái lại, các di nương dựa vào sự dịu dàng, tiểu xảo, sau đó sinh được

mụn con thì chuyện được chồng sủng ái mười mấy năm, quyền thế lấn át vợ
cả cũng không phải là hiếm. Thế nên học được chút ít bí mật phòng the cũng
không phải là không có lợi. Nhưng Thôi Thị lại sợ dạy A Vụ rồi nàng sẽ học
cách nói năng bậy bạ thì phản tác dụng. Thôi Thị không biết làm thế nào cho
phải, nên dứt khoát không nghĩ ngợi nữa, dạy con học mấy tiểu xảo giống di
nương thật chẳng ra làm sao cả.

“Con còn nhỏ hỏi mấy chuyện đó làm gì, sau này con lớn khắc hiểu.”

Thôi Thị mỉm cười gí tay vào trán A Vụ. Bà nghĩ A Vụ thông minh, sau này
xuất giá chắc chắn sẽ tự hiểu.

Thực ra Thôi Thị đã đánh giá quá cao con gái mình. Một số người

thông minh nhưng về một số việc lại là kẻ ngu ngơ. A Vụ có nằm mơ cũng
không thể biết được rằng, Thôi Thị đã dùng điển cố Trương Thưởng họa mi

[1]

để thuyết phục Vinh tam gia và khiến ông cam tâm tình nguyện thay bà
đứng ra gánh vác mọi việc. A Vụ tự đánh giá khá cao về Thôi Thị, không
ngờ mẹ của mình cũng biết dùng thủ đoạn này. Tuy nhiên, người biết dùng
thủ đoạn không chỉ có Thôi Thị.

[1]. Trương Thưởng họa mi: Trương Thưởng là người Bình Dương thời Hán, làm quan thời

Tuyên Đế. Trương Thưởng đích thân vẽ lông mày cho vợ. Điển cố này có ý muốn nói tình cảm vợ

chồng nồng ấm.

Vào một đêm trăng sáng mùa thu, Vinh tam gia đã đến ngủ với nha

hoàn thông phòng được mua về với giá ba nghìn lạng là Vương Thị, sau đó
cô ta nhanh chóng được cất nhắc lên làm di nương, dù sao cô ta cũng không
phải là nha hoàn thực sự.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.