TỨ QUÝ CẨM - Trang 307

Thôi Thị trầm mặc hồi lâu, sau đó mới nghe thấy giọng trầm trầm cất

lên: “Chẳng trách bây giờ tam gia không muốn nhìn ta nữa.”

Lý ma ma cuống lên. “Phu nhân tốt của tôi ơi, lão nô nói ra câu người

không thích nghe, nhưng phải nói rằng bây giờ không có nam nhân nào tốt
như tam gia đâu. Ngay chính hai đứa con trai của lão nô đây, dù đã có hai vợ
rồi mà vẫn còn ra đường mò mẫm, tam gia luôn là người quy củ đấy.”

Thôi Thị sụt sịt. “Chàng quy củ, chàng quy củ mà còn...”

“Ả Vương Thị đó là hồ ly, chuyên dụ dỗ nam nhân, nhưng tam gia nhà

chúng ta cũng đâu có thường xuyên đến phòng ả, lúc phu nhân không tiện
mới đi thôi mà.”

Câu này A Vụ cũng muốn dùng để khuyên Thôi Thị.

Thôi Thị ủ rũ nói nhỏ: “Chàng không thể không đi hay sao? Trước đây

không có Vương Thị, chàng... chàng sống thế nào chứ?”

“Phu nhân của tôi ơi, lão nô phải nói rằng người cũng không đúng đâu,

từ xưa đến nay bình trà đâu chỉ có mỗi chén trà, người như tam gia đã là rất
hiếm rồi. Nếu người cứ giày vò mình đến tiều tụy thế này, sợ rằng tam gia
cũng bị con hồ ly đó trói chặt đấy.” Lý ma ma cố gắng khuyên giải.

“Ngay cả ngươi cũng nói ta ghen tuông...” Thôi Thị lại sụt sịt. “Nếu ta

biết ghen thì đã cho cô ta uống canh tránh thai rồi.”

A Vu nghe thấy thế trong lòng vừa hoảng hốt vừa than thầm: “Mẹ ơi là

mẹ, người đúng là không biết nặng nhẹ rồi!” Vừa một mình chịu đựng, nuốt
bực khóc thầm, lại vừa hào phóng để cho người ta sinh con đẻ cái.

Thôi Thị lại nói tiếp: “Ma ma, trong lòng ta rất khó chịu, rất buồn bã.”

A Vụ đứng ngoài nghe thấy cả tiếng đấm ngực của Thôi Thị. “Tam gia đã
lấy dao cứa vào trái tim ta, ngày đêm ta không ngủ được, cho dù chàng ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.