TỨ QUÝ CẨM - Trang 309

Trong phòng lại vọng ra tiếng của Lý ma ma: “Phu nhân sao phải bực

tức tam gia chứ, ở cạnh tam gia, người nên…” Lý ma ma nói đến đây thì
giọng bỗng thì thào nên A Vụ không nghe rõ, sau đó mới nghe thấy bà nói:
“Tam gia luôn yêu thương, quý trọng phu nhân, lẽ nào còn đến phòng đó
nữa?” 

A Vụ lại nghe thấy Thôi Thị căm hận nói: “Chẳng lẽ bắt ta phải giống

con hồ ly đó ư, khúm núm hạ mình làm những việc xấu hổ đó?” Thôi Thị lại
khóc lóc sụt sùi.

Lý ma ma lại khuyên nhủ một hồi.

A Vụ đứng ở ngoài một lúc rồi lặng lẽ rời đi. Những điều nàng có thể

khuyên, có thể nói thì hầu như Lý ma ma đã nói cả, tuy nhiên hình như Thôi
Thị vẫn không thay đổi.

Tối hôm đó, A Vụ đốt hương rồi đánh một bản nhạc có ca từ tự do, Tử

Nghiên vừa nghe vừa rơi lệ, còn Tử Phiến mười một tuổi thì chẳng cảm thấy
gì.

“Ngươi khóc gì vậy, Tử Nghiên?” A Vụ hỏi Tử Nghiên năm nay mười

bốn tuổi.

Tử Nghiên lấy khăn tay lau nước mắt. “Nô tỳ cũng không biết, nghe

thấy đau lòng nên không kiềm chế nổi.”

A Vụ nhìn Tử Nghiên hồi lâu rồi nghĩ thầm, có phải nha đầu này đến

tuổi dậy thì rồi không? Thế thì chẳng phải chuyện tốt lành gì. Nàng phải tìm
một tiểu nha hoàn để mắt đến thị mới được, tránh chuyện lén lút tâm sự tỉ tê.

Giờ cứ nhắc đến chuyện nam nữ là A Vụ lại thấy phiền. Đường Tú Cẩn

lúc đầu là một nỗi phiền, Thôi Thị cũng là một nỗi phiền, bây giờ lại thêm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.