TỨ QUÝ CẨM - Trang 308

cạnh ta, ta cũng không ngủ được. Có lúc ta còn hận không thể cầm dao kết
liễu đời mình đi cho rảnh.” Thôi Thị không dám khóc to, cố gắng kìm nén,
thế nên lại càng thổn thức.

“Phu nhân, phu nhân nói năng hồ đồ gì thế.” Lý ma ma nghe thấy thế

kinh ngạc vô cùng.

A Vụ cũng kinh hãi đến đờ người, không ngờ một người yếu đuối dịu

dàng như Thôi Thị lại có tâm trạng này. Rốt cuộc là nguyên nhân nào đã
khiến bà đau khổ đến vậy?

A Vụ cũng lờ mờ hiểu ra được phần nào, nàng đã từng đọc qua loại thơ

từ bóng bẩy, vì đó là loại văn thơ ướt át nên nàng không thích, bọn yêu tinh
trong truyện quái dị đó đều mê đắm nhân gian, lúc ấy đọc thì chỉ cảm thấy
bọn chúng thật ngốc. Nhưng bây giờ chứng kiến tình cảnh hiện tại của Thôi
Thị, A Vụ mới hiểu ra tình cảm nam nữ lẽ nào thực sự có ma lực như vậy?

A Vụ bỗng trở nên trầm tư. Đường tiên sinh từng dạy A Vụ tiết học

này, nhưng vị tiên sinh này đã không làm tròn trách nhiệm của mình, chỉ nói
lời mở đầu là nhanh chóng đi đến phần kết khiến A Vụ cho rằng tình yêu
cũng chẳng có gì đặc biệt. Lúc làm ma, nàng vẫn đắc ý là mình không bị
thiệt thòi vì cũng đã từng trải qua tình yêu nam nữ. Bây giờ ngẫm lại mới
thấy có lẽ nàng chưa bao giờ hiểu về tình yêu.

Tuy nhiên, Thôi Thị cũng đã dạy cho A Vụ một bài học vô cùng sinh

động, thế nên nàng nghĩ rằng, trái tim nữ nhân vẫn nên tự mình giữ thì hơn,
nếu không rơi vào tình cảnh như Thôi Thị thì đúng là tự chuốc họa vào
mình.

Một người chồng như Vinh tam gia mà cũng khiến cho bà nảy sinh ý

định tự sát, nếu đổi lại là một kẻ khốn nạn nào khác thì không biết đã xảy ra
chuyện gì rồi. Nhưng A Vụ cũng nghĩ, nếu Vinh tam gia là một kẻ khốn nạn
thật thì chắc gì Thôi Thị đã đi đến bước này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.