TỨ QUÝ CẨM - Trang 34

Những việc vụn vặt trong nhà thế này, A Vụ hầu như chẳng biết gì, với

thân phận Quận chúa cao quý, A Vụ luôn được ăn mặc tốt nhất, không bao
giờ phải lo lắng đến tiền bạc, trong lòng nàng cũng chỉ coi tiền bạc như cỏ
rác, nhắc đến đã thấy dung tục. A Vụ thấy một số quý phụ mở miệng ra là
nhắc đến tiền bạc, nàng cực kỳ coi thường những người này, thấy họ thật
tầm thường, thô tục và đáng ghét.

Lý Lập Sơn Gia có ý khuyên nhủ thêm, nhưng bị Thôi Thị ngăn lại.

“Được rồi, Giới ca nhi và Ngân ca nhi có lẽ cũng học xong rồi đấy.”

Lý Lập Sơn Gia thở dài không nói nữa. Tam gia mặc dù tài cao nhưng

thi ba khoa đều không đỗ, năm nay cũng đã nhiều tuổi, không biết khoa thi
lần này có đỗ không. Mà cuộc sống của tam phòng ở phủ Vinh Quốc Công
cũng ngày càng khó khăn.

A Vụ thấy Lý Lập Sơn Gia sắp đi ra thì vội vàng lui bước, rồi ra vẻ vừa

bước vào sân, thấy bà bước ra, nàng liền gọi: “Lý ma ma!”

“Tiểu thư vừa khỏi bệnh, thấy khá hơn chưa?”

A Vụ và Lý ma ma hàn huyên vài câu, sau đó ai làm việc nấy.

Bước vào phòng, A Vụ hỏi: “Sao chỗ mẫu thân không có ai hầu hạ thế

này? Tư Thư, Tư Họa đâu ạ? Con vào đây mà chẳng thấy nha hoàn canh cửa
đâu.”

“Bà của Tư Thư bị ốm, mẹ cho phép nó nghỉ nửa ngày, còn Tư Họa thì

cùng tiểu nha hoàn đi lấy cơm.” Thôi Thị giải thích.

Vì trong lòng có tâm sự nên A Vụ cũng không chuyện trò nhiều với

mẹ. Thôi Thị lại cầm kim chỉ lên. A Vụ tay chống cằm nhìn xa xăm ngoài
cửa sổ. Nàng nhớ, từ năm thứ hai mươi ba Long Khánh đến năm ba mươi ba
Long Khánh lúc nàng qua đời, chưa từng nghe thấy phủ An Quốc Công có
công tử đỗ tiến sĩ, vậy là người cha này của nàng khá lận đận về tiền đồ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.