TỨ QUÝ CẨM - Trang 32

“Phu nhân, lão nô không có ý gì, nhưng sao phu nhân lại để lục tiểu thư

đòi hỏi như vậy chứ. Lần trước vừa mới may áo mùa xuân, lần này phu nhân
lại phải lấy vốn riêng ra để may áo mới, tiểu thư tuổi còn nhỏ, cơ thể lại
đang trong giai đoạn phát triển, may bây giờ sang năm cũng đâu mặc được
nữa, thế không phải là rất lãng phí sao?” Người nói mấy lời này chính là nha
hoàn Lý Lập Sơn Gia hầu hạ Thôi Thị.

A Vụ không cố tình đứng ở góc tường nghe trộm, chỉ vì trong câu

chuyện có nhắc đến nàng, mà nàng đang hiểu mơ hồ về tình hình trong phủ
nên muốn hiểu rõ hơn, vì thế mới gần như nín thở, chăm chú lắng nghe tiếp.

“Nhưng ta có thể tạm thời lo liệu được!” Thôi Thị thở dài một tiếng.

“Phu nhân cũng biết, ngân lượng phủ cấp cho tam gia và hai vị thiếu

gia rất ít, mỗi tháng đều chi không đủ. Tam gia lại đi học, lần nào về cũng
lấy thêm bạc, phu nhân phải bán trang sức đi trang trải, đến bây giờ liệu còn
lại bao nhiêu? Dạo trước tiểu thư bị bệnh, cần có nhân sâm bồi bổ khí huyết,
lão nô đi vay mượn ở chỗ nhị phu nhân, vậy mà cái con tiện nhân nha hoàn
Thúy Bình đó chỉ nhét mấy đồng tiền lẻ cho lão nô, cuối cùng chẳng phải
phu nhân lại lấy vốn riêng ra mua nhân sâm cho tiểu thư ư? Những thứ mà
tiểu thư cần ăn lúc ốm, thứ nào cũng phải chi tiền lo lót cho nhà bếp thì họ
mới chịu làm. Ngày mai, tiểu thư muốn ăn bánh củ mài, chúng ta lại phải
đưa cho họ ba trăm đồng, như vậy đầu bếp nhà họ Lâm đó mới chịu nấu cho
ăn.”

“Đủ rồi, đủ rồi!” Thôi Thị đau đầu ngắt lời Lý Lập Sơn Gia. “Ta biết là

khó khăn, đợi đầu tháng phát ngân lượng thì sẽ thoải mái hơn. Một người
mẹ vô dụng như ta thật không phải với A Vật, chút yêu cầu nhỏ nhoi của
con bé mà ta cũng không đáp ứng được, sau này còn mặt mũi nào nhìn nó.
Ngươi hãy lấy chuỗi ngọc cài đầu của ta mang đi bán rồi may cho A Vật vài
cái áo.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.