TỨ QUÝ CẨM - Trang 36

Vinh Ngân gãi đầu mỉm cười. “Ở đấy chẳng có gì hay, hôm nào ta sẽ

chọn cho muội cái khác đẹp hơn.”

Đúng lúc này, Tư Họa mang hộp cơm về, Thôi Thị mỉm cười nhìn ba

huynh muội dùng cơm, sau khi sắp xếp thật chu đáo cho các con, bà lại thu
xếp lên thượng phòng hầu hạ lão thái thái.

“Mẹ dùng cơm cùng chúng con rồi hãy đi, nếu đi hầu hạ lão thái thái

luôn thì không biết bao giờ mẹ mới được dùng bữa.” A Vụ quan tâm nói.

A Vụ vừa nói xong, Thôi Thị cùng Vinh Ngân, Vinh Giới liền kinh

ngạc nhìn nàng. Lúc này, A Vụ mới vỡ lẽ mình đã lắm lời và nói sai cái gì
đó rồi. Đợi Thôi Thị đi khỏi, A Vụ mượn cớ mình còn nhỏ nói bóng gió vài
câu với hai ca ca, sau đó mới biết, An Quốc Công lão thái thái không lương
thiện, hiền từ như lúc tiếp khách, mà ở nơi riêng tư, bà luôn đối xử với mấy
nàng dâu vô cùng hà khắc. Bà chưa dùng cơm thì đố cô con dâu nào dám
dùng cơm trước!

Dùng xong bữa, Vinh Giới, Vinh Ngân về phòng làm bài tập. A Vụ

thấy một mình buồn chán nên đi theo họ. Nàng cũng không muốn làm phiền
Vinh Giới, Vinh Ngân nên tự lấy bút mực giấy nghiên ra luyện chữ.

Nói về việc viết chữ, đây lại là điều đáng tiếc vô cùng lớn của A Vụ.

Kiếp trước, vì cơ thể suy nhược, tay yếu, nên tâm dư thừa mà lực không đủ,
nét chữ thiếu cốt cách, cái hồn cần có. Đối với một người luôn theo đuổi sự
hoàn mỹ như A Vụ thì đó là thất bại lớn nhất trong cuộc đời, muốn trở thành
tài nữ bậc nhất kinh thành mà một chữ cũng viết không ra hồn thì quả là
đáng tiếc.

Hồi lâu, Vinh Giới thấy A Vụ vùi đầu chăm chú luyện chữ thì rất tò

mò. Vinh Giới biết rất rõ vị muội muội chẳng có chút thiên phú nào về việc
đọc sách luyện chữ, hằng ngày luyện chữ cũng chỉ là để đối phó mà thôi.
Hôm nay trời đẹp hay sao mà muội ấy lại có thể yên tĩnh tập trung đến thế
nhỉ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.