TỨ QUÝ CẨM - Trang 38

“Ồ, khẩu khí lớn lắm, xem ra nhà chúng ta sắp xuất hiện Vệ phu nhân

thứ hai rồi!” Vinh Giới không tin lời muội muội nói.

Luyện chữ không phải ngày một ngày hai là có thể thành công, A Vụ

không muốn tranh luận với ca ca của mình, chỉ cần vài năm nữa nhìn lại chữ
của nàng, lúc đó ca ca sẽ phải kinh ngạc thán phục thôi.

“Có thể tô chữ của tứ gia Âu, Ngu, Nhan, Liễu sao?” Vinh Ngân học

xong bài cũng bước đến hỏi.

“Theo muội thấy, tứ gia này thần diệu hơn cả bốn nhà thơ họ Lý, Đỗ,

Hàn, Tô trong làng thi ca và bốn loài hoa may mắn là mai, lan, trúc, cúc.”

“Ngũ ca, huynh nghe khẩu khí của muội ấy kìa, mới tí tuổi đã dám nói

xấu người ta.” Vinh Ngân có vẻ không phục, nói tiếp: “Ta chỉ thích nhà thơ
Hoàng Sơn Cốc thôi.” Vinh Ngân ngây thơ bướng bỉnh, nhưng lại rất thích
tỏ ra mình là một đại nhân.

“Mỗi người có cách nhìn nhận khác nhau mà.” Vinh Giới là huynh cả

nên tự biết dung hòa hai người. “Chỉ cần biết lần này lục muội đã tiến bộ rất
nhiều.”

A Vụ nghe hai ca ca nói xong thì biết hỏng bét rồi, cũng tại cái tính

thích phô trương của nàng. Tuy nhiên, hai ca ca của nàng lại không có ý gì
khác, chỉ cảm thấy A Vụ bỗng hiểu biết hơn, chứ không có suy nghĩ sâu xa
gì.

Mấy ngày nay, Thôi Thị thực sự cảm thấy con gái như biến thành người

khác, mặc dù cô bé vẫn ít nói như trước, nhưng suy nghĩ lại thấu đạt hơn,
hành vi cử chỉ phóng khoáng hơn, dáng đi cũng không cúi đầu như dưới đất
có ba trăm lạng bạc giống trước kia nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.