TỨ QUÝ CẨM - Trang 354

A Vụ rời khỏi chỗ đó, lại chửi bậy một câu rồi mới nhanh chân bước ra

khỏi vườn.

Chuyện này chứng kiến lần đầu thì thấy kinh hãi, nhưng sau vài lần thì

thấy không có gì lạ nữa, A Vụ đã bình tĩnh hơn rất nhiều. Nàng nhất thời
thấy mừng, lão thái thái sinh ra hai người con trai quá “tài giỏi”, đến mức
không thể tưởng tượng nổi!

A Vụ mỉm cười, bước thẳng về sân nhà, định đến phòng Thôi Thị, nhân

tiện đem chiếc hầu bao đang thêu dở đến nhờ bà chỉ bảo thêm.

A Vụ vào phòng mẹ đã thành quen nên được hưởng cái quyền ngang

nhiên xông thẳng vào, không cần thông báo. Nào ngờ, nàng vừa vén tấm
rèm nhung dày màu xanh lên và bước vào thì nhìn thấy Thôi Thị trong lòng
Vinh tam gia đứng phắt dậy, môi hai người đang dính chặt cũng vừa mới rời
ra, mặt của Thôi Thị đỏ hơn ớt chín, bộ dạng lúng túng không biết làm thế
nào cho đỡ ngại.

A Vụ cũng ngại, lúc Thôi Thị đứng phắt dậy thì nàng cũng nhanh

chóng đưa hai bàn tay nhỏ lên che mắt theo phản xạ, nói to: “Con không
nhìn thấy gì cả.”

A Vụ không ngờ hôm nay mình lại “gặp may” lắm thế, đi đến đâu cũng

gặp cảnh tượng vô cùng khó xử.

Dù sao thì gặp tình huống này, đàn ông vẫn “mặt dày” hơn, Vinh tam

gia vờ ho khẽ một tiếng rồi nói: “A Vật, dù sao con cũng không còn nhỏ
nữa, vào phòng mà không bảo nha hoàn thông báo một tiếng, cứ tùy tiện
như thế giống con nhà khuê các sao được?”

Thực ra, A Vụ còn lúng túng hơn cả Thôi Thị, mặc dù nàng đã “bất

cẩn” trông thấy sự phong lưu của Vinh tam gia, nhưng thực sự không có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.