TỨ QUÝ CẨM - Trang 455

tình cảnh này. Đáng tiếc, nhị lão gia là kẻ rỗng túi, không bòn rút được chút
tiền nào ở chỗ lão ta.

Đại lão gia thì đương nhiên Vương di nương biết. Hồi ăn cơm đoàn

viên đại gia đình dịp tết, các di nương cũng được ngồi cùng bàn nên cô ta đã
gặp mặt ông ấy, thỉnh thoảng cô ta cũng nhìn thấy ông ấy trong phủ. Đó là
một người đàn ông trung niên phương phi béo tốt, rất có phong thái, không
hổ danh là một thế tử gia, ban thưởng cho kẻ hầu người hạ cũng rất rộng rãi.
Theo Hướng Sơn Gia nói thì ả đã nhận được không biết bao nhiêu là đồ tốt
của đại lão gia, suốt ngày sống trong vàng bạc nhung lụa, vô cùng sung
sướng.

Vương di nương có cách tìm hiểu tin tức riêng. Đối với chuyện phong

lưu của các lão gia trong phủ, cô ta cũng biết ít nhiều. Chỉ nực cười ở chỗ
đại phu nhân khôn ngoan như thế, vậy mà chuyện Hướng Sơn Gia bị đại lão
gia chơi đùa, cả phủ đều biết mà bà ta lại không biết.

Vương di nương lại thăm dò những chuyện khác trong phủ từ miệng Tử

Nghiên. Và chuyện nào Tử Nghiên cũng vô tình hoặc cố ý nhắc đến đại lão
gia, ngoài ra còn kể những chuyện bỉ ổi của nhị lão gia như lén lút qua lại
với nhiều nữ nhân đã có chồng hoặc nha hoàn, và bọn họ hầu như đều bị nhị
phu nhân trừng trị. Tóm lại, những chuyện đáng sợ nhất Tử Nghiên đều kể
cho Vương di nương nghe.

A Vụ đứng một bên chi phối mọi chuyện, chặt đứt mọi cơ hội gặp mặt

riêng tư giữa nhị lão gia và Vương di nương, rồi sau đó để cho cô ta phòng
không gối chiếc, cô đơn trằn trọc. Ban đầu cùng với Vinh tam gia, cô ta còn
không nghĩ gì, nhưng sau này bị nhị lão gia trêu hoa ghẹo nguyệt, làm cho
xuân tình phơi phới xong rồi lại đột ngột im hơi lặng tiếng khiến cho cơ thể
cô ta bứt rứt khó chịu, như kẻ nghiện thuốc không thể bỏ được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.