TỨ QUÝ CẨM - Trang 459

Bên kia, nhị phu nhân gào khóc đòi đánh chết Vương di nương.

Bên này, A Vụ lại dặn dò Tử Nghiên một vài câu.

Đến tối, Tử Nghiên lén lẻn vào nhà chứa củi, đưa cho Vương di nương

số ngân lượng mà ngày thường cô ta tích cóp được, nói: “Di nương, nhị phu
nhân muốn đánh chết cô đấy, cô mau trốn đi.”

“Tôi, tôi có thể đi đâu bây giờ?” Vương di nương sợ đến nỗi mặt xanh

mày tái.

“Ra khỏi phủ này rồi tìm lấy một nam nhân mà nương tựa. Đừng xuất

hiện trước mặt nhị phu nhân nữa, cẩn thận kẻo bà ta giết cô đấy. Cô cũng
thật đáng thương, bị nhị lão gia ép buộc không phản kháng được, lại còn bị
mụ đàn bà độc ác kia đòi giết. Trong túi này có năm lạng bạc lục cô nương
cho cô, cô cầm lấy đi, tìm người nào đó cô có thể dựa dẫm được mà sống
qua ngày.”

Vương di nương không ngờ lúc này lục cô nương lại thương xót mình,

trong lòng vô cùng cảm kích. Câu cuối cùng của Tử Nghiên đã thức tỉnh
người đang trong cơn mê loạn như cô ta, ai có thể bảo vệ được cô ta đây?
Đương nhiên là đại lão gia rồi.

Vương di nương lặng lẽ trốn khỏi nhà chứa củi và tự có ám hiệu để liên

lạc với đại lão gia. Cũng may mà giữa họ đang lúc tình cảm nồng nhiệt,
Vương di nương lại một mực thề rằng nhị lão gia ép buộc cô, mà nhị lão gia
háo sắc thế nào, đại lão gia cũng biết rất rõ, đừng nói là Vương di nương,
ngay cả nha hoàn trong phòng lão thái thái hắn cũng không tha nữa là.

Dù sao Vương di nương cũng không phải tiểu thư con nhà khuê các thế

nên đại lão gia cũng chẳng xem trọng trinh tiết, điều hắn thích chính là vẻ
lẳng lơ của cô ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.