TỨ QUÝ CẨM - Trang 49

góc cửa nhìn theo mãi cho đến khi bụi tung mù mịt không nhìn thấy vó ngựa
mới quay vào nhà.

Vinh tam gia đi rồi, sức khỏe của A Vụ cũng khá lên nhiều, nàng thưa

với mẹ muốn đi thỉnh an lão thái thái.

“Không phải gấp đâu, con vẫn chưa khỏe hẳn mà.”

Thực ra Thôi Thị không muốn để A Vụ đến thượng phòng thỉnh an. Từ

trước đến nay, lão thái thái luôn coi khinh tam phòng, lại chẳng yêu mến gì
Thôi Thị, mà tiền thân trước kia của A Vụ luôn có bộ dạng khép nép, kém
cỏi, thế nên bà ta càng thấy ghét, chưa bao giờ coi cô nhóc là cháu gái của
mình.

Vì chuyện này, tiền thân của A Vụ không biết đã khóc bao nhiêu lần.

Thôi Thị xót con gái, luôn tìm mọi cớ để tránh cho con đến thượng phòng
thỉnh an, nhưng cũng vì thế càng khiến lão thái thái ghét bỏ.

A Vụ đương nhiên cũng không thích gặp lão thái thái, nhưng sức khỏe

của nàng đã khá hơn, trốn tránh không phải là cách hay, nàng không muốn
mình bị coi là người không có nề nếp, phép tắc.

Huống hồ, cứ quanh quẩn mãi trong dãy nhà của Thôi Thị cũng bí

bách, khó chịu. Nàng muốn ra ngoài, muốn đến phủ Công chúa gặp cha mẹ,
muốn biết nàng sống trong cơ thể của A Vật, vậy thân xác A Vụ hiện giờ
đang ở đâu?

Hôm nay A Vụ dậy rất sớm, Tử Nghiên giúp nàng búi tóc thành hai búi

nhỏ trên đầu, phần tóc còn lại tết thành hai cái bím lẫn với dải lụa màu phấn
hồng rủ xuống hai vai, phía dưới còn thắt hai cái tua rua màu hồng trông rất
đáng yêu, khiến người ta không thể không yêu mến.

Thôi Thị dẫn A Vụ bước vào khu nhà thượng phòng. Họ vừa bước vào

sân đã nghe thấy giọng nói lanh lảnh của bé gái cùng tiếng cười vui vẻ từ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.