TỨ QUÝ CẨM - Trang 523

Người đương thời uống trà viên, trà mạt nữa, cách đây mười năm trước

khi thành lập ra triều Đại Hạ, thái tổ chính thức ban thánh chỉ không cung
tiến trà viên mà thay bằng trà lá (trà vụn). Cách pha trà lá này phát triển
mười mấy năm trước ở phương nam, sau đó lan đến kinh thành, thay thế
nghệ thuật thưởng thức trà của các triều đại trước.

Thấy Vinh Tứ tự tin khoe nghệ thuật pha trà đạo, A Vụ liền bưng chén

nhấp một ngụm.

“Lục muội thấy trà này thế nào? Đây là trà Sư Phong Long Tĩnh từ

phương nam gửi tới, sản lượng mỗi năm rất ít, dân thường không được
thưởng thức đâu, loại trà này là lần trước dì của tỷ cho đấy!” Vinh Tứ nói
câu này khiến A Vụ thay đổi hẳn ấn tượng ban đầu của mình. Lúc mới gặp
Vinh Tứ, trông cô ta xinh đẹp, nhẹ nhàng, ít nhất cũng được năm bảy phần
của Vinh Ngũ, nhưng khi nghe câu này xong, A Vụ mới thấy cô ta vẫn xốc
nổi, hời hợt như ngày trước.

“Chuyện hứa hôn của tứ tỷ, muội vẫn chưa kịp chúc mừng!” A Vụ đặt

cốc trà xuống, đứng dậy hai tay hành lễ, cúi người về phía Vinh Tứ.

Mặt Vinh Tứ bỗng vênh lên đầy đắc ý, vừa cười vừa kéo tay A Vụ. “Tỷ

muội chúng ta cần gì phải đa lễ như vậy chứ?”

Vinh Tứ chưa đụng tới ống tay áo của A Vụ thì đã bị nàng khéo léo

tránh đi. Bây giờ tính tình của A Vụ khá kỳ quái, ngay cả Thôi Thị cũng
không được tùy tiện đụng vào nàng nữa.

A Vụ ngồi xuống, Vinh Tứ mời nàng trà. “Ngày trước còn chưa hiểu

chuyện nên làm nhiều việc có lỗi với lục muội, muội tha thứ cho tỷ nhé. Giờ
tỷ muội chúng ta đều đã lớn, lại sắp mỗi người một nơi, đại bá mẫu nói
đúng, chúng ta phải giúp đỡ, ủng hộ nhau mới được.”

Lời này Vinh Tứ nói rất hay, Vinh Ngũ cũng đứng dậy cầm cốc trà. A

Vụ giả bộ niềm nở uống, nhưng trong lòng thì thầm nhủ, lúc hai vị tỷ tỷ bảo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.