TỨ QUÝ CẨM - Trang 557

“Tại sao? A Vật đáng thương nhà ta…” Thôi Thị ngồi sụp xuống ghế

nghẹn ngào nói.

A Vụ an ủi Thôi Thị một hồi rồi phe phẩy chiếc quạt. “Con không sao,

Vương di nương mới là đáng thương. Hồi đầu cha đi sứ chưa về, nhị bá đã
ức hiếp phòng chúng ta, nhị bá nương còn muốn đánh chết Vương di nương,
thế nên Vương di nương mới trốn ra ngoài, không ngờ còn bị đại bá cướp đi.
Cha không có nhà, các ca ca cũng không có nhà, con và mẹ sức lực yếu ớt
không bảo vệ được cho di nương.” A Vụ lấy quạt che mặt, giọng nghẹn
ngào.

Vinh tam lão gia nhìn A Vụ với ánh mắt kì lạ, nhưng không nhìn lâu

mà ngẫm nghĩ những lời con gái nói. Đúng vậy, trong thời gian ông đi sứ,
Vương di nương đã “đội mũ xanh” cho ông, chỉ cần xác định hai ca ca của
ông cưỡng ép cô ta thì tính chất sự việc lại hoàn toàn khác, không còn là
chuyện phong lưu nữa, mà chính là ức hiếp mấy mẹ con thơ dại của tam
phòng, việc này sẽ giúp Vinh tam gia giải được oan ức là để cho hậu viện
bất chính, hơn nữa mọi tội lỗi sẽ đổ hết lên đầu hai ca ca cầm thú của ông.

Lúc đầu Vương di nương bị nhị lão gia bắt ép, số người biết việc này

trong phủ cũng không phải là ít, chỉ có điều cô ta một mực im lặng… Làm
thế nào để Vương Thị giúp họ đây?

A Vụ lại nói tiếp: “Đứa trẻ đó cũng đáng thương, nghe nói tên là Hoàn

ca nhi, có vẻ như đại bá cũng rất yêu quý nói.” Ngay cả tên đứa trẻ cũng
ngang hàng với các thiếu gia ở phủ. “Nhưng đứa bé đó còn nhỏ, đại bá là
cha thì cũng không thể chăm sóc được, xuất thân như vậy, lại để đại phu
nhân nuôi thì không tốt chút nào. Vương di nương đúng là khổ, gặp phải
chuyện thế này, một nữ nhân yếu ớt như cô ấy không thể phản kháng, cha lại
ghét bỏ cô ấy từ lâu, dù là đồ bỏ đi nhưng vẫn là mạng người, cha hãy
khuyên tổ phụ đem bán Vương di nương đến nơi nào thật xa là được, tránh
để sau này Hoàn ca nhi oán hận tổ phụ giết mẹ của nó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.