TỨ QUÝ CẨM - Trang 558

Không phải A Vụ muốn lợi dụng Vương di nương, mà nàng thực sự

thương xót cái mạng của cô ta. Mặc dù cô ta tự chuốc họa vào thân, nhưng
dù sao cũng là do A Vụ đứng ngoài tác động vào nên nàng không muốn cô
ta mất mạng.

“Cái gì? Đồ tiện nhân như cô ta, cho sống để làm xấu mặt cha con à?”

Đầu óc của Thôi Thị vốn đơn giản, không hiểu những chuyện phức tạp phía
sau.

Vinh tam lão gia xua tay, ngăn không để Thôi Thị nói tiếp. “A Vụ nói

có lý, Vương Thị là người đàn bà yếu đuối, do bị bắt ép nên mới để người ta
ức hiếp như vậy. Mà số của cô ta cũng khổ, cứu một mạng người còn hơn
xây bảy tháp phù đồ, huống hồ còn có Hoàn ca nhi, thôi cứ coi như tích đức
vậy, ngày mai ta sẽ đi khuyên nhủ phụ thân.”

Nói xong, Vinh tam lão gia đưa mắt nhìn A Vụ, nói: “Tâm trạng cha

đang rất phiền muộn, muốn đến thư phòng một lát, A Vật đến đọc sách cho
cha nghe nhé!”

A Vụ biết chuyện này không qua mắt được Vinh tam lão gia nên gật

đầu. Thôi Thị biết chồng buồn bực thì cũng không ở lại lâu, bà dặn dò gia
nhân hầu hạ chu đáo rồi sai người mang điểm tâm đến cho hai cha con.

Vinh tam lão gia ngồi trong thư phòng, chăm chú nhìn A Vụ. A Vụ hơi

chột dạ phe phẩy chiếc quạt.

“Được rồi, tha cho cái quạt của con đi, mắt của con đảo vòng tròn như

thế, có thể lừa được ai hả?”

A Vụ ngồi xuống với vẻ chán nản, cảm thấy buồn bực vì nàng vẫn chưa

luyện được khả năng giấu giếm tâm trạng.

“Nói đi!” Vinh tam gia lúc này đã lấy lại bình tĩnh. Người con gái này

của ông từ nhỏ đã thông minh, làm ra những chuyện như thế này chắc chắn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.