TỨ QUÝ CẨM - Trang 615

núi Vũ Di. “Nhưng ở trong phủ này có lẽ cả đời sẽ không được uống mất.”
A Vụ nói ra chuyện này nhằm mục đích khác.

“Được rồi, cha lại không hiểu ý của con ư?” Vinh tam lão gia bất đắc dĩ

mỉm cười.

A Vụ lúc này mới nói tiếp: “Trong kinh thành này có gia đình nào là

sống thanh sạch đâu, tại sao Hoàng thượng lại chỉ quản mỗi gia đình chúng
ta?”

Vinh tam lão gia gật đầu, nói trắng ra, đại lão gia làm chuyện bậy bạ

với một tiểu thiếp mà Vinh tam lão gia không cần, cũng không phải là vợ, và
chuyện này cũng chưa đến mức để Thánh thượng trực tiếp ra tay. Mặc dù
Vinh tam lão gia cũng tác động vài phần và một nhóm bạn sẵn sàng dâng sớ
tố cáo tội của huynh trưởng ngài, nhưng phê chuẩn hay không lại hoàn toàn
phụ thuộc vào Hoàng đế. Vinh tam lão gia cũng không ngờ Hoàng thượng
lại chuẩn tấu và còn tước bỏ phong hiệu thế tử của lão đại.

Đối với A Vụ, chuyện này là một lần để thăm dò thái độ Hoàng thượng

mà thôi.

“Theo con thấy, sức khỏe của Hoàng thượng không còn được như trước

nên có lẽ ngài cũng có ý gửi gắm. Mà việc cấp bách hiện nay chính là chọn
được những đại thần thanh liêm để trọng dụng. Cha là vị quan thanh liêm,
siêng năng, lại giỏi giang, chúng ta thử như vậy là đã biết tâm ý của Thánh
thượng rồi. Nếu Thánh thượng không coi trọng cha thì sao có thể giúp đỡ
cha như vậy chứ?”

“Ồ, việc này có liên quan gì đến chuyện gửi gắm chứ?” Vinh tam lão

gia hỏi.

Ngón tay A Vụ vẽ một vòng tròn trên chén trà, sau đó mới nói tiếp:

“Bây giờ đại cục chưa rõ ràng, không có ai đoán được tâm tư của Hoàng
thượng, nhưng có thể khẳng định là Hoàng thượng muốn bồi dưỡng nhân tài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.