TỨ QUÝ CẨM - Trang 618

Thôi Thị quay người lại, lẩm bẩm: “Chẳng đứng đắn gì cả!” Thế nhưng

bà cũng không giãy ra phản đối, mặc kệ cho Vinh tam lão gia “giở trò”.

Chỗ tam phòng xuân tình hừng hực bao nhiêu thì chỗ lão thái thái lại có

gió bấc rít gào bấy nhiêu.

“Mẹ, mẹ mau nghĩ cách đi, nửa tháng nay, lão tam cả ngày ở ngoài mời

bằng hữu chén thù chén tạc, người khác nhìn không ra, nhưng chẳng lẽ
chúng ta cũng không nhận ra hắn định làm gì sao? Đã có người báo với con,
lần này hắn đang nghĩ cách đấy.” Nhị lão gia hận không thể nhảy lên ôm đầu
lão thái thái mà lắc để cho bà tỉnh táo lại.

“Hắn đừng có nằm mơ! Trừ phi bà già này chết!” Lão thái thái phẫn nộ

gõ cây gậy đầu rồng xuống đất. Bà ta phẫn nộ như vậy vì lão tam rất có thể
sẽ thành công, mà ít nhất họ cũng cho là thế.

“Ôi, cũng chưa chắc đâu ạ, bây giờ hắn đang bám vào Quý phi nương

nương, nhưng Quý phi nương nương lại luôn đấu đá với Hoàng hậu nương
nương, không nói chắc được…” Nhị phu nhân đứng bên cạnh nói chen vào.

“Đúng vậy đấy, mẹ chờ mấy năm nữa mới xin sắc phong cho đại ca,

nhỡ bị lão tam cướp mất thì thà phong hiệu cho con còn hơn để thế lực của
hắn thêm mạnh, chẳng lẽ con không phải là con ruột của mẹ à? Mẹ lúc nào
cũng chỉ nghĩ đến đại ca, chăm sóc cho đại ca, mệnh của huynh ấy tốt hơn
con, ra đời trước con, con thì không nói làm gì, nhưng lần này huynh ấy
khiến Hoàng thượng tức giận, là do huynh ấy không chú ý giữ gìn, lẽ nào lại
bắt con phải chịu nhịn nữa?” Nhị lão gia càng nói càng kích động, nước mắt
rơi như mưa. “Mẹ, lẽ nào con là đứa con mẹ nhặt ngoài đường về sao, mẹ
thà để cho lão tam hưởng lợi còn hơn giúp con sao?”

Lão thái thái vừa tức vừa lo, nhưng lại không thể không kiên nhẫn giải

thích cho lão nhị: “Anh nghĩ người mẹ này không nghĩ cho anh sao? Mẹ vừa
nhận ra lão tam có gì không ổn liền bàn với cha anh chuyện của anh rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.