TỨ QUÝ CẨM - Trang 665

Vinh Ngân ho khẽ một tiếng để nhắc nhở Cố Đình Dịch, Cố Đình Dịch

lúc này mới định thần lại, ngại ngùng lên tiếng: “Ba chữ Thao Quang Viên
này không biết ai đề, rất có nghệ thuật, sâu sắc, bút pháp phóng khoáng, cảm
giác như ánh trăng treo ở chân trời.”

Vinh Ngân là người thẳng thắn, phóng khoáng, đâu có được sống trong

nhung lụa giàu sang như công tử Cố Đình Dịch nên chẳng cảm thấy có gì
khác lạ. Cố Đình Dịch mặc dù cũng tập võ, cũng bảo vệ ngự tiền, nhưng từ
nhỏ đã học thư pháp, văn Chương rất thành thạo. Vinh Ngân thì được An
Quốc Công dạy dỗ, ngoài binh pháp ra, các kiến thức khác đều không hiểu
gì nên không hiểu ẩn ý của mấy câu chữ đó nằm ở đâu. “Đó là tác phẩm
luyện tập của tiểu muội đấy.”

Cố Đình Dịch mỉm cười. “Khiêm tốn rồi!”

Vinh Ngân dẫn Cố Đình Dịch bước qua cổng, men theo hành lang đi

vào trong, lên tiếng nhắc A Vụ: “Lục muội, huynh muốn bàn với muội một
chuyện.”

Hai người đi vòng qua khóm trúc, A Vụ chưa kịp phản ứng thì họ đã

sắp đến gần chỗ nàng. Đó là góc xấu nhất, nhỏ nhất của khu vườn.

Hôm nay A Vụ bỗng có nhã hứng đánh đàn ngắm cúc, chỉ vì ngày mai

là sinh thần của Trưởng Công chúa, mà nàng chẳng thể quỳ gối chúc thọ, chỉ
biết đứng ở xa trông ngóng. Lúc Cố Đình Dịch đột nhiên xuất hiện trước
mặt, A Vụ nhất thời mất kiểm soát, đứng dậy buột miệng gọi “nhị ca”, may
mà họ không biết nàng đang gọi Vinh Ngân hay đang gọi Cố Đình Dịch.

Vinh Ngân thì khẳng định A Vụ đang gọi mình. “Lục muội, để huynh

giới thiệu với muội, vị này là Cố nhị gia của phủ Vệ Quốc Công.”

Vinh Ngân ngoảnh đầu lại, chẳng thấy Cố Đình Dịch bước đến mà chỉ

thấy chàng đang ngẩn ngơ đứng cạnh cột trụ ở hành lang, mắt nhìn A Vụ
không rời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.