TỨ QUÝ CẨM - Trang 679

Hà Bội Chân là người đã mắng A Vụ là con vợ lẽ, mặc dù danh tiếng

của cô ta không tốt lắm, nhưng gia thế của nhà cô ta đã lấn át hết cả. Con
mắt chọn rể của phủ Tấn Quốc Công cũng mọc “ở trên đầu”, thế nên các nhà
khác cũng phải ganh đua nhau dữ dội. Nhưng không hiểu nguyên cớ gì, Hà
cô nương năm nay đã mười sáu tuổi rồi mà vẫn chưa đính hôn với ai.

Kiếp trước, A Vụ không quan tâm lắm đến cô nương Hà Bội Chân này,

hai người họ cũng không qua lại, giao thiệp gì, qua mười mấy năm, A Vụ
cũng không nhớ là cô ta được gả cho ai. Ở kiếp này, nàng thấy Tấn Quốc
Công bề ngoài thì tưởng phú quý lấn át người, nhưng trên thực tế cũng chỉ là
người tranh đoạt chức vị con cả, thế nên lão hồ ly này đâu dễ dàng cúi đầu
nhìn xuống dưới, cuối cùng cũng trở thành lão già đáng thương.

A Vụ ở kinh thành chăm cây thêu hoa, xem sổ sách đếm ngân lượng,

cuộc sống trôi qua bình lặng. Thỉnh thoảng nàng cũng chống tay lên cằm,
nhìn lá vàng rơi ngoài cửa sổ, thầm ngưỡng mộ Đường Âm có lẽ đang ngắm
mặt trời mọc hay mặt trời lặn trên thảo nguyên. Nàng cũng không biết thảo
nguyên trông như thế nào, trâu ở đó có giống trâu nước hay bò trung nguyên
hay không, có lẽ Đường Âm được sống những ngày tháng thú vị lắm đây.

Sự thực chứng minh, cuộc sống của Đường Âm cực kỳ thú vị!

Thời gian một tháng trôi qua như nước chảy qua kẽ tay, hai người đàn

ông một già một trẻ ở Vinh phủ đã về nhà an toàn, Thôi Thị thấp thỏm lo
lắng cả tháng giờ đã yên lòng, bà vồn vã hỏi thăm này nọ, bận rộn đi ra đi
vào.

A vụ hiếu kỳ nhìn hai cha con họ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà biểu

cảm của hai người lại mâu thuẫn như vậy chứ?

Vinh Ngân cười tít mắt, dù đã cố gắng kiềm chế nhưng khóe miệng vẫn

cong lên. Vinh tam lão gia thì trông buồn phiền, ấn đường nhăn tít lại, từ lúc
bước vào nhà vẫn chưa nói câu nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.