TỨ QUÝ CẨM - Trang 693

giống như hổ mọc thêm cánh, có cơ hội nhòm ngó ngôi báu nhất. Nhưng sư
phụ của Ngũ Hoàng tử cũng khá thú vị. Ở triều Đại Hạ, phủ Chiêm Sĩ là nơi
dừng chân của mấy vị quan nhàn hạ và tiến sĩ muốn thăng chức, nhưng ai
cũng hiểu rằng phủ Chiêm Sĩ là nơi phò trợ cho thái tử. Thế nên người ủng
hộ Ngũ Hoàng tử đều tự nhủ và khuyên người khác như vậy. Đối với Lễ bộ
Thị lang Vinh Cát Xương vừa mới chuyển nhà, lại về kinh thành chưa được
nửa năm, bàn làm việc cũng chưa ngồi ấm chỗ thì mọi người nhất trí cho
rằng ông làm thầy dạy cho một người mà cha không thương, mẹ đã mất như
Tứ Hoàng tử là rất hợp lý.

Chỉ có hai người cảm thấy không hợp lý là A Vụ và Vinh tam lão gia.

Có điều, A Vụ nhanh chóng chấp nhận sự thực này, tâm tư của Hoàng

đế thường khó đoán. Theo A Vụ nhớ, người cậu kiếp trước của nàng tuổi
càng cao đầu óc càng lộn xộn, nếu dùng tâm lý bình thường phán đoán thì
chưa chắc đã đoán trúng được ý ngài.

“Theo như tình hình hiện nay thì người Hoàng thượng coi trọng nhất là

Lục Hoàng tử rồi.” A Vụ nói mà không cần nghĩ.

Vinh tam lão gia không lên tiếng.

“Vậy cha ơi, sau này cha định thế nào?” Thực ra, A Vụ đã gần như

đoán hết được tâm tư của Vinh tam lão gia, nếu không ông sẽ không bao giờ
muốn vội vã gả nàng đi như thế. Việc này thật nan giải, làm đảo lộn hết trù
tính của A Vụ, nàng vốn muốn trở thành bà cô ở cái nhà này cả đời cơ.

“Ăn lộc của vua, trung thành với vua. Hoàng thượng đã lệnh cho ta

truyền dạy kiến thức cho Tứ Hoàng tử, đương nhiên ta sẽ tận tâm tận lực.”

A Vụ thực sự muốn giơ ngón tay cái lên với Vinh tam lão gia, chỉ qua

vài ngày mà cha nàng đã nghĩ thông suốt rồi, mọi việc là do con người, chỉ
cần hành xử đúng đắn, trung quân ái quốc, dù trở thành bè phái của Tứ
Hoàng tử, dù Tứ Hoàng tử trong tương lai có ra sao, chỉ cần Vinh tam lão

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.