TỨ QUÝ CẨM - Trang 717

Cố Đình Dịch có ấn tượng sâu sắc với cuốn Ma La thì tập, đây chính là

cuốn sách mà chàng tặng cho A Vụ.

Lúc này, Cố Đình Dịch không thể tìm ra lý do nào để không tin người

đang đứng trước mặt mình chính là A Vụ, người tiểu muội đã không may
mất sớm của chàng.

“Chẳng trách mẹ lại luôn thắp cây đèn Trường Minh cho muội ở chùa

Đại Từ, mẹ không tin muội đã ra đi.” Cố Đình Dịch hồi lâu mới cất giọng
khàn khàn.

“Nhị ca!” Nước mắt A Vụ đã giàn giụa trên má, không ngờ nhị ca lại

dễ dàng tin mình đến vậy, nàng vừa cảm thấy được an ủi vừa cảm thấy
huynh ấy chẳng biết cảnh giác là gì, sau này nhất định phải nhắc nhở nhiều
mới được.

“A Vụ!” Cố Đình Dịch gian nan thốt ra hai từ, đem tất cả tâm tư thu hết

lại. Chàng cũng không biết mình đang vui hay buồn, vui vì tự nhiên thấy
tiểu muội của mình vẫn còn sống, buồn vì tâm sự này khó có thể nói ra, may
mà chàng đã vì chuyện này mà cãi nhau với mẹ, còn định bỏ nhà đi.

Tin này đến quá bất ngờ và kinh hãi, Cố Đình Dịch nhất thời không thể

phản ứng kịp là lẽ đương nhiên, nhưng A Vụ là tiểu muội của chàng thì
không có gì phải bàn cãi nữa.

A Vụ thì không đủ thời gian để ý xem tin tức này khiến người ta kinh

ngạc thế nào và tâm tư của nhị ca hỗn loạn ra sao, vì họ gặp nhau cũng
không dễ dàng, thời gian lại không có nhiều nên nàng phải chọn nói việc cấp
bách nhất. “Nhị ca, chuyến đi săn mùa thu đó, ngựa của Âm tỷ xảy ra
chuyện là do Huyện chủ Hòa Nhụy và Hà Bội Chân làm. Huyện chủ Hòa
Nhụy phẩm hạnh không tốt, huynh nhất quyết không được lấy cô ta.”

Cố Đình Dịch giật mình, mẹ chàng đúng là đã từ chối “A Vụ” và có

nhắc đến cái tên Hòa Nhụy với chàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.